Chương 2060
Đây không phải là mệt mỏi về thể chất, mà là mệt mỏi về tinh thần, thuộc loại tinh thần kiệt quệ.
Tại sao chuyện của Đường Thiên Trạch , Phỉ Nhi và Bắc Minh Quân lại vướng vào mình chứ?
*
Cố Tịch Dao nhẹ nhàng mở cửa phòng cô, nhưng cô không bật đèn. Đó là bởi vì sợ như vậy sẽ đánh thức đứa trẻ đang ngủ.
Tuy nhiên, cô vẫn có thể nghe rõ tiếng thở đều và nhẹ của bé.
Cô nhanh chóng đi vào phòng tắm tắm rửa, sau đó bước ra khỏi đó.
Ngay khi nằm xuống giường, Cửu Cửu xoay người, cánh tay mềm mại đặt ở trên người Cố Tịch Dao.
“Ma Ma, Ma Ma…”
Con bé dường như đang nói mớ, lại có vẻ như đang chào cô.
Cố Tịch Dao quay đầu nhìn Cửu Cửu, trên miệng nở nụ cười ấm áp.
Cô đưa tay ra, nhẹ nhàng vuốt ve trán của Cửu Cửu: “Bé con, ma ma ở đây, con ngủ ngon nhé.”
Thật lâu sau, Cố Tịch Dao mới dần dần nhắm mắt lại.
Giấc ngủ này của cô ngủ không an giấc, khi thì cô mơ thấy Đường Thiên Trạch, khi khác là Phỉ Nhi, khi khác lại là Bắc Minh Quân…
Không biết bước tiếp theo Đường Thiên Trạch sẽ đối phó với Bắc Minh Quân như thế nào, Phỉ Nhi rời khỏi anh ta sẽ đi đâu?
Có phải sẽ giống như một âm hồn bí mật ở gần nhà cũ của gia đình nhà Bắc Minh, hay là như những gì cô ta nói, rời khỏi thành phố đã khiến cô ta chết tâm?
Bắc Minh Quân sẽ như thế nào, thực ra bây giờ anh đã chuẩn bị tâm lý với sự xuất hiện của Đường Thiên Trạch, ngộ nhỡ anh xảy ra chuyện gì, hai đứa con phải làm sao?
Cuối cùng chính là Giang Tuệ Tâm, bình thường trên mặt bà ta luôn nở nụ cười nhân hậu, rốt cuộc ẩn chứa tâm tư gì.
Bây giờ, cũng chỉ có chỗ Lạc Kiều mới là một nơi “yên tĩnh” thực sự.
*
Sáng sớm ngày hôm sau, Bắc Minh Quân đưa Trình Trình đi thi sau đó mới đến phòng làm việc của mình.
Lúc đó, Hình Uy đã ngồi ở đó bắt đầu làm việc.
Nhưng, vị trí của Cố Tịch Dao vẫn trống.
“Sao cô ấy vẫn chưa đến? Hai người không đi ra cửa cùng nhau sao?” Bắc Minh Quân chỉ vào vị trí của Cố Tịch Dao.
“Cậu chủ, tối qua cô chủ về rất muộn, nên hôm nay cô ấy….” Hình Uy vẫn quyết định nên nhắc nhở Bắc Minh Quân một chút.
Lông mày của Bắc Minh Quân hơi cau lại: “Cậu nói cô ấy về rất muộn?”
Hình Uy gật đầu một cách rất chắc chắn, theo những gì tối qua Cố Tịch Dao nói với anh ta, có lẽ sau khi cô rời khỏi nhà cũ của gia đình Bắc Minh, ngoài việc gọi xe đi đến tập đoàn Bắc Minh thị, thì còn gọi điện kêu anh ta đến đón cô.
“Tối qua lúc gần 12h cô chủ gọi điện thoại cho tôi, kêu tôi đi đến Bắc Minh thị đón cô ấy.”
“12h?” Bắc Minh Quân cảm thấy có chút kỳ lạ, sao muộn như vậy rồi mà cô ấy mới gọi điện thoại cho Hình Uy, tối qua lúc anh về nhà mình mới có gần 10h tối.
Nói như vậy sau khi Cố Tịch Dao rời khỏi nhà cũ của gia đình Bắc Minh, khoảng thời gian đó rốt cuộc cô đã đi đâu?
“Lúc cậu thấy cô ấy có phát hiện ra điều gì bất thường không?” Bắc Minh Quân truy hỏi.