Cô Vợ Bướng Bỉnh Mua Một Tặng Hai

Chương 2189

Chương 2189

Thấy bộ dạng ngờ vực của Trình Trình, Dương Dương phì cười: “Ha ha, chắc hẳn em gái bị ba dọa sợ phải đi vệ sinh rồi. Mẹ cũng hay ghê, hình dung ba thành quỷ toilet. Anh xem kìa, mẹ đối xử với ba như thế, chúng ta có cần phải giúp ba nữa hay không?”

Trình Trình vừa nghe thấy vậy đã cảm thấy không vui: “Dương Dương, ban đầu em đã hứa với anh sẽ không mang thành kiến gì về ba nên anh mới đồng ý với em. Em đừng có lật lọng, chứ bằng không bây giờ anh chỉ cần gọi điện một cú thôi, chuyện của hai người trong ngày hôm nay sẽ tan thành bọt nước ngay.”

Dương Dương vội vàng xua tay: “Đừng để bụng, em nói đùa thôi mà. Với lại quỷ toilet là do mẹ đặt chứ bộ, không liên quan gì đến em đâu.”

Bên dưới lầu, Anna và Lạc Kiều ngồi nói chuyện trên ghế sô pha ở phòng khách, gần đây cái thai trong bụng Lạc Kiều hoạt động mỗi lúc một nhiều.

“Anna, cô nói xem có phải tôi sắp sinh rồi hay không?” Lạc Kiều nhẹ nhàng vuốt ve bụng của mình, gương mặt cô ấy toát ra vẻ căng thẳng.

Đã mang thai một thời gian dài như thế, thế nhưng cô ấy gần như vẫn chưa chuẩn bị sẵn tâm lý làm mẹ, dù gần đây cô ấy mua rất nhiều vật phẩm cho trẻ sơ sinh, thậm chí Hình Uy còn sắp xếp căn phòng cho trẻ sơ sinh nữa.

Anna cầm điện thoại lên xem ngày tháng rồi gật gật đầu: “Nhìn lịch thì chắc cô sắp được làm mẹ rồi đó. Có phải bây giờ cảm thấy hơi căng thẳng hay không?”

Lạc Kiều khẽ thở dài, gương mặt cô có vẻ trầm ngâm: “Đương nhiên là căng thẳng rồi, không biết cái thai trong bụng tôi là nam hay nữ nữa. Mặt mũi giống tôi thì tốt, lỡ mà mặt nó giống như chú Hỏa thần thì…”

Nói đến đây, gương mặt cô ấy lại có vẻ ghét bỏ.

Anna nhìn bộ dạng của cô ấy mà mím môi cười: “Sao hả, bây giờ cô lại ghét bỏ anh ấy rồi à, anh ấy là đức lang quân mà cô đã chọn đấy nhé.”

“Tôi chọn ấy à? Cũng chỉ là bất đắc dĩ mà thôi. Nếu như có cơ hội chọn lại thì tôi thà rằng đêm ấy không xảy ra bất cứ thứ gì với anh ta cả. Miễn cho bây giờ mất đi sự nghiệp diễn xuất của mình, không còn cuộc sống tự do nữa…Tôi thật sự cảm thấy hơi nhớ nhung thanh xuân đã đánh mất của mình…”

Nhìn dáng vẻ trầm ngâm suy nghĩ của Lạc Kiều, Anna vỗ vai cô ấy: “Thôi đi, đừng chiếm được hời còn than thở nữa. Cô nhìn cô kìa, bây giờ sống trong biệt thự đi xe sang. Mặc dù bình thường không được tính như cẩm y ngọc thực, nhưng Hình Uy cũng chẳng để cho cô thiếu thốn thứ gì. Biết bao nhiêu người mơ mà không được như cô đấy. Cô đừng có sống sung sướng mà không biết sung sướng nữa chứ.”

“Nhưng lòng tôi cứ thấp thỏm âu lo thế nào ấy.”

“Không phải cô mắc chứng trầm cảm trước khi sinh đấy chứ.”

Lạc Kiều bĩu môi, lắc đầu khe khẽ.

Vào lúc này, đột nhiên bọn họ nhìn thấy Cửu Cửu chạy vụt vào nhà vệ sinh.

“Kiều Kiều, cô ngồi đây một lúc nhé, để tôi đi xem xem Cửu Cửu bị làm sao.” Anna đứng dậy đi cất bước bỏ đi.

“Bé cưng ơi, con không sao chứ?” Anna nhẹ nhàng đẩy cửa nhà vệ sinh ra, chỉ nhìn thấy Cửu Cửu nhíu mày ngồi trên bồn cầu.

Nhìn thấy Anna, tâm trạng Cửu Cửu mới bình tĩnh lại: “Đều tại anh xấu xa hết.”

Anna hơi bất ngờ: “Không phải hai anh đều rất chiều chuộng con sao, sao lại làm con giận thế?”

“Chẳng phải là vì hai anh nhắc đến ba à…”

Anna nghe thấy thế bèn nhớ đến việc xảy ra hồi tối, cô ấy bật cười: “Thật ra không có ác ý gì cả, nhất là Trình Trình ấy, cậu bé lớn lên bên cạnh ba của mình, giống như con và Dương Dương sống bên cạnh mẹ vậy.”

Bình Luận (0)
Comment