Cô Vợ Bướng Bỉnh Mua Một Tặng Hai

Chương 2229

Chương 2229

Không những như thế, còn khiến anh cảm thấy không biết có mùi vị gì, cái này không so với vụ kiện thương nghiệp được, bị cáo trong vụ án hình sự sẽ bị nhốt trong hàng rào bằng sắt lạnh lẽo…

Bắc Minh Quân vẫn là lần đầu đứng ở đây, trong lòng ít nhiều vẫn có hơi không biết có mùi vị gì.

Nhưng vừa nghĩ đến bản thân làm như thế khiến bản thân vốn có vận mệnh gian truân càng trở nên gian truân, mà có thể cứu được người mẹ bệnh tật khỏi nỗi khổ ngồi tù thì cảm thấy làm như thế vẫn xứng đáng.

Chỉ là…

Vừa nghĩ đến Cố Tịch Dao, tâm trạng của anh lại trở nên kích động rồi.

*

Lúc này lại truyền đến tiếng mở cửa, Bắc Minh Quân nhìn về phía cửa.

Người đầu tiên bước vào là Cố Tịch Dao và hai đứa trẻ, lượt sau là Mạc Cẩm Thành đang đỡ Dư Như Khiết.

Điều này khiến Bắc Minh Quân có hơi không ngờ được. Trừ những người này ra đi theo đằng sau bọn họ chính là Giang Tuệ Tâm.

*

Sau khi bọn họ ngồi xuống, cửa phụ bên cạnh của tòa mở ra, Thẩm phán và những nhân viên khác lần lượt đi vào. Đợi sau khi bọn họ ngồi xuống, Thẩm pháp ngẩng đầu nhìn quanh phòng xử án trước khi tuyên bố khai mạc.

Nguyên cáo trong vụ án này của Lục Lộ không phải Cố Tịch Dao. Mà là hình thức truy tố công khai.

Cho nên, đám Cố Tịch Dao chỉ có thể dùng thân phận con gái người thân bạn bè của đương sự, ngồi ở bên nghe.

Đầu tiên, kiểm sát viên nói ngắn gọn toàn bộ câu chuyện về vụ án của Lục Lộ, cùng các loại chứng cứ mà bên cảnh sát tìm thấy đều chỉ vào Bắc Minh Quân.

Sau khi kiểm sát viên tường thuật xong, ánh mắt của Thẩm phán chuyển sang Bắc Minh Quân: “Bị cáo, đối với tình tiết vụ án mà kiểm sát viên tường thuật vừa rồi, bị cáo còn có lời giải thích gì không?”

“Cạch…” Cửa tòa án lần nữa được mở ra, lại có hai người từ bên ngoài đi vào.

Khi Bắc Minh Quân đang muốn tỏ vẻ không có gì giải thích thì nghe thấy tiếng mở cửa, ánh mắt của anh cũng theo âm thanh đó mà nhìn.

Sau khi nhìn thấy hai người đi vào, ánh mắt của anh trở nên sắc bén hơn vài phần khi so với nhìn Cố Tịch Dao.

Không chỉ là anh, ngay cả những người khác ngồi trên tòa đều cảm thấy hơi bất ngờ.

Bởi vì hai người một già một trẻ bước vào bọn họ đều biết.

Người trẻ kia chính là Đường Thiên Trạch, ánh mắt của anh ta sau khi nhìn Bắc Minh Quân đứng ở khu bị cáo, khóe miệng lộ ra nụ cười đắc ý.

“Hừm… ông ta sao cũng đến rồi.” Dư Như Khiết sau khi nhìn thấy ông già mà Đường Trạch Thiên đỡ đi vào, không khỏi tự nói với mình.

Không chỉ là bà ta, ngay cả Giang Tuệ Tâm và Cố Tịch Dao cũng cảm thấy có hơi bất ngờ, bởi vì ông già này chính là ba ruột của Cố Tịch Dao – Lý Thâm.

Trong lòng của Cố Tịch Dao tràn ngập nghi vấn. Bởi vì bản thân trước giờ không có nhắc đến những chuyện này với bọn họ, thậm chí cô căn bản không muốn nhìn thấy hai người này.

Lý Thâm khẽ gật đầu với Giang Tuệ Tâm, nhưng sau khi ánh mắt của ông ta chuyển sang Dư Như Khiết ở bên cạnh, trong ánh mắt kinh ngạc đó tràn ngập tức giận, cơn tức này khiến cơ thể của ông ta khẽ run lên.

Bình Luận (0)
Comment