Cô Vợ Bướng Bỉnh Mua Một Tặng Hai

Chương 2298

Chương 2298

“Con là muốn…”

Còn chưa đợi Cố Tịch Dao nói ra cách nghĩ của mình, lúc này Bắc Minh Quân đã lên tiếng: “Các em chọn một mặt bằng ở tầng một của tòa cao ốc tổng bộ GT đang xây dựng đi. Lớn cỡ nào đều được, chỉ cần các em có thể ứng phó được. Còn về giá tiền, xem như Bắc Minh Thị và tập đoàn GT góp cổ phần ở chỗ các em.”

“Đúng đúng, đề nghị này của Bắc Minh tổng không tệ, một mặt có thể giúp các con, một mặt khác chúng ta cũng có thể giúp các con xây dựng sự nghiệp. Được rồi, cứ quyết định như thế. Vấn đề cụ thể Nguyên con bàn bạc với Bắc Minh tổng.” Mạc Cẩm Thành khó lắm mới tìm được một cơ hội như thế, đây cũng coi như tạo ra vài cơ hội cho hai người bọn họ.

Thật là chuyện gì Bắc Minh Quân đều muốn thò vào. Nếu ba nuôi đã nói đến đây rồi, Cố Tịch Dao cũng không tiện nói gì nữa chỉ đành gật đầu đồng ý.

Anna thấy tâm nguyện của mình rất nhanh thì sắp thành hiện thực rồi, rõ ràng có hơi kích động, cô ta đứng dậy: “Cảm ơn Mạc tổng xin ngài yên tâm, cháu nhất định sẽ không để ngài thất vọng.”

“Ha ha, cứ mạnh dạn đi làm, bác đối với tay nghề nấu nướng của cháu rất có lòng tin.” Mạc Cẩm Thành cười ha ha nói.

Khi Anna đang muốn nói cảm ơn với Bắc Minh Quân, lại thấy Bắc Minh Quân đưa tay ra xua xua trước mặt cô ta: “Cô không cần nói cảm ơn tôi.”

***

Thấy dáng vẻ không để người khác vào trong mắt này của Bắc Minh Quân, Cố Tịch Dao tức giận: “Này, anh lẽ nào không thể nói chuyện đàng hoàng sao, cả ngày bày ra cái bộ dạng thối hoắc đó cho ai nhìn.”

Bắc Minh Quân nhấc mí mắt liếc nhìn Cố Tịch Dao: “Bây giờ tôi đã không phải tổng giám đốc của Bắc Minh Thị rồi, vừa rồi tôi chẳng chỉ là đưa ra một đề nghị nhỏ mà thôi. Quán ăn này là Bắc Minh Thị và tập đoàn GT cùng góp vốn, mà em mới là tổng giám đốc của Bắc Minh Thị, cho nên Anna không cần cảm ơn gì tôi cả.”

“Bắc Minh Quân, anh sao có thể nói như thế. Bất luận như thế nào, đề nghị này là anh đưa ra. Tôi phải cảm ơn anh.” Anna cố chấp muốn bày tỏ sự cảm ơn với Bắc Minh Quân.

“Này, Bắc Minh Quân, anh rốt cuộc có đầu óc không thế? Tôi không phải đã nói từ chức với anh rồi sao?”

“Hình như người không có đầu óc không phải là tôi, đơn từ chức của em tôi không phải từ chối ở trước mặt của em rồi hay sao. Hơn nữa, tôi lần nữa nhấn mạnh lại cho em, chức tổng giám đốc này, không cho phép em nói từ chức thì có thể từ chức. Hơn nữa một ngày ngồi ở vị trí này thì phải làm tốt bổn phận của vị trí này.”

Lời của Bắc Minh Quân thật sự chặn đứng miệng của Cố Tịch Dao, cô vốn dĩ muốn phản bác, nhưng lại nói không ra được lời nào, cảm giác bực tức này ở trong lòng…

*

Lúc này, ở đầu bên kia của thành phố, Lý Thâm sau khi từ biển trở về thì được Đường Thiên Trạch đưa đến biệt thự.

Vừa vào nhà, ông ta liền đặt mông ngồi trên sô pha trong phòng khách. Trong tay vỗ vào thành ghế phát ra tiếng ‘bốp bốp.”

Đường Thiên Trạch đương nhiên biết thầy của mình tức giận cái gì. Anh ta xoay người đi vào phòng trà, pha một ấm trà Thiết Quan Âm thượng hạng rồi bê đến để trên bàn tra trước mặt thầy.

“Thầy, người trước tiên uống chút trà hạ hỏa.”

Lý Thâm nhíu mày đanh mặt, nghiêng người cầm một chiếc ly trên bàn trà, vừa uống hai ngụm, lại dằn mạnh ly trà lên bàn trà: “Thiên Trạch, con nói có tức chết người hay không chứ. Lúc đó ở trên biển ta thật sự có ý nghĩ ném đôi mẹ con đó xuống biển cho cá ăn. Nhưng không ngờ Nguyên nó vậy mà hướng về bọn họ! Nó là con gái ruột của ta, vậy mà hướng về người ngoài!”

Đường Thiên Trạch hai tay vội nâng ly trà đưa cho Lý Thâm: “Thầy, tâm trạng của người con hiểu. Mẹ con nhà Bắc Minh quả thật khiến người ta tức giận. Con cũng tức đến ê cả răng. Nhưng ở trong tình huống đó, chúng ta chỉ có thể nhịn, đặc biệt là không thể ở trước mặt cháu ngoại trai và cháu ngoại gái của thầy. Lúc chúng ta có thể thu thập bọn họ còn nhiều, không thể nhất thời vội vàng như thế. Còn Nguyên, cô ấy chỉ là bây giờ còn chìm đắm trong nỗi đau mất mẹ, hơn nữa thành kiến của cô ấy đối với người vẫn còn. Tuy bây giờ nhìn trông chúng ta ở thế hạ phong, nhưng chúng ta còn có một cơ hội vô cùng tốt có thể hoàn toàn trở mình.”

Bình Luận (0)
Comment