Cô Vợ Bướng Bỉnh Mua Một Tặng Hai

Chương 458

Chương 458

“Hahaha! Hai đứa đúng là đáng yêu quá đi!” Vân Chi Lâm giống như lần đầu tiên tiếp xúc được một cặp anh em sinh đôi thú vị như vậy, chẳng khác nào nhìn thấy động vật quý hiếm, anh ta quan sát kĩ lưỡng hai anh em: “Đợi đã! Một đứa tên Cố Dương Dương, một đứa lại là Bắc Minh Tư Trình…”

Vân Chi Lâm đột nhiên nhận ra có điều gì đó không đúng: “Dương Dương, không phải cháu nói ba cháu ép mẹ cháu phá thai, rồi mẹ cháu lén sinh cháu ra hay sao? Sao thằng bé này lại mang họ Bắc Minh? Hả?”

Dương Dương co người lại, tay cầm lấy một con tôm hùm Úc, nở một nụ cười dễ thương, nói năng không rõ: “Ưm… hihi… cái này chú hỏi anh ấy…”

Cậu nhóc nhẹ nhàng ném cái vấn đề này sang cho Trình Trình.

Trình Trình bất lực trợn mắt, rồi nhìn Vân Chi Lâm, thay Dương Dương giải thích: “Dương Dương quả thật là do mẹ cháu lén sinh ra, nếu như chú là anh em tốt của nó thì đừng bán đứng nó, còn cháu họ Bắc Minh, là con trai của Bắc Minh Quân.”

“À.” Vân Chi Lâm hít sâu một hơi: “Ý của cháu là, mẹ hai đứa sinh hai anh em ra, một đứa đi theo Bắc Minh Quân, còn một đứa đi theo mẹ?”

Trình Trình nhún nhún vai, không tỏ thái độ gì khác.

Vân Chi Lâm đang định hỏi kĩ hơn thì điện thoại trong túi đột nhiên vang lên, khiến anh ta phải dừng lại.

Anh ta nhíu mày, nghe máy: “Alo, mẹ…”

Vân Chi Lâm cầm điện thoại nói chuyện một lúc, sau đó cúp máy, quay sang nhìn hai anh em, vội nói: “Xin lỗi hai anh em, ba của chú Chi Lâm đột nhiên ngã bệnh, chú phải nhanh chóng đi xem xem ông ấy sao rồi.”

“Ừm ừm.” Dương Dương gật đầu một cách qua loa, ăn uống vui vẻ.

Trình Trình im lặng.

“Hai đứa chăm sóc tốt cho bản thân, ở nhà ngoan ngoãn đợi mẹ về nhé!”

Vân Chi Lâm cười, vẫy tay chào hai anh em đáng yêu, khẽ thở dài một hơi, đột nhiên anh ta cảm thấy ngưỡng mộ Bắc Minh Quân, có một đôi cục cưng như vậy, còn mong gì hơn nữa…

Sauk hi Vân Chi Lâm rời đi, trong nhà khôi phục lại sự yên tĩnh.

Dương Dương phồng hai má lên, khóe miệng tòa là dầu mỡ, giống như một con mèo mướp, vô cùng đáng yêu.

Trình Trình lặng lẽ đặt bát đũa xuống, quay sang nhìn Dương Dương đang nhem nhuốc, tâm trạng lại trở nên nặng nề.

Một lúc lâu sau, Trình Trình mới lên tiếng: “Ba muốn anh ra nước ngoài.”

“Hả?” Dương Dương ngơ ra, não thiếu máu khiến cậu chưa thể phản ứng ngay lại, bởi vì lúc này máu đang cung cấp cho dạ dày để tiêu hóa thức ăn.

“Ừm, Dương Dương, sau khi anh ra nước ngoài, em phải chăm sóc tốt cho mẹ…” Trình Trình thầm nói, những ngày này, bởi vì chuyện ba muốn cậu ra nước ngoài mà tâm trạng của cậu rất chán nản.

“Đợi đã!” Dương Dương nuốt nốt chỗ thức ăn trong miệng, híp mắt hỏi: “Ra nước ngoài? Anh phải đi đâu?”

Trình Trình lắc đầu: “Trước mắt thì ba vẫn chưa quyết định, có lẽ là đi châu Úc, có lẽ là đi một nơi nào đó khác…”

“Châu Úc?” Dương Dương nhìn con tôm hùm Úc trên tay mình: “Oa, anh đi như vậy không phải ngày nào cũng có thể ăn tôm hùm Úc rồi hay sao?”

Bình Luận (0)
Comment