Chương 741
Sau đó quay người, tìm bình hoa trong nhà cô, nhưng phát hiện, trong tổ của người phụ nữ này, làm gì có mấy thứ để đựng hoa cỏ chứ?
Nhìn xung quanh một vòng, cuối cùng, anh đưa ánh mắt khoá chặt vào bể cá trên bệ cửa sổ.
“Cái đó không được…” Lời của cô còn chưa nói xong, cơ thể cao lớn của anh đã đi qua đó rồi.
Trực tiếp cắm hoa hợp hoan trong tay vào miệng bể cá đó—
Làm náo động cá trong bể…
Anh hài lòng mà nhìn hoa hợp hoan trong bể cá: “Thực vật và động vật vốn dĩ nên ở cùng nhau, cô xem, đẹp biết bao nhiêu…”
Trên mặt nước là những bông hoa hợp hoan.
Bên dưới nước là những con cá béo bở.
Cuối cùng, anh còn thêm một câu: “Nếu như là cá hôn nhau (tức là cá hường), thì càng hoàn mỹ hơn!”
Sắc mặt cô tái xanh.
Thật là muốn cạy não của tên này ra xem thử, có phải là đựng đầy chất thải màu vàng hay không!
“Bắc Minh Quân anh muốn ăn đập sao! Làm chết cá của tôi thì sao!” Cô nói xong liền muốn tiến lên trước vứt đi số hoa đang cắm trong bể cá. Tải ápp нola để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.
Nhưng anh lại hệt như xem chúng là bảo bối vậy, ngăn cản hành động hung hăng của cô, vội vàng nói: “Cô không muốn tôi đón các con đến đây ở sao?”
Hô hấp của cô chợt thắt lại, ngừng tay, ngước mắt, đợi anh nói câu tiếp theo: “…”
“Tôi đã nói, tôi sẽ đón các con đến đây ở, như vậy thì cô có thể thường xuyên nhìn thấy bọn nó.” Lúc anh nói lời này, đôi con ngươi rất sắc xảo: “Nhưng mà tiền đề là, cô phải giúp tôi nuôi dưỡng bể hoa hợp hoan này cho tốt.”
“Tôi nhớ tôi đã đồng ý với anh, anh đón các con qua đây, tôi sẽ không chuyển nhà!” Cô lạnh lùng nhắc nhở anh.
Thần sắc anh chợt thắt lại, trong đôi con ngươi loé qua sự lạnh lẽo thấu xương, giống như là đã đoán chắc cô sẽ không nỡ bỏ các con: “Vậy cô dọn đi, cô dọn rồi, tôi sẽ để cô cả đời này cũng không gặp được bọn nó!”
Ai mà không biết uy hiếp! Cái kỹ thuật này lại là sở trường nhất của anh!
Cô thất vọng! Nản lòng!
Nhìn thần sắc chim sợ cành cong của cô, Bắc Minh Quân biết sự hung tàn của anh lại doạ cô rồi.
Sắc mặt lúc này mới dịu lại: “Tin chắc cô cũng không muốn đi đến bước này đúng không? Chỉ cần cô chịu phối hợp với tôi, tôi đương nhiên sẽ để các con thân cận với cô hơn!”
Sắc mặt cô có chút trắng bệch, con cái vĩnh viễn là điểm yếu của cô.
Đôi môi run rẩy, cô nhẫn nhịn lửa giận, hỏi ngược lại: “Vậy xin hỏi ngài Bắc Minh, như thế nào mới là phối hợp?”
“Ví dụ, ngoan ngoãn nhận hoa của tôi, không được quấy rầy tôi và Sunny…lại ví dụ như, cùng tôi đi nghe một buổi diễn tấu…”