Cô Vợ Bướng Bỉnh Mua Một Tặng Hai

Chương 770

Chương 770

“Ha, chắc là Lạc Kiều không có nói với cô đúng không? Thật ra lần này là ba mẹ của em ấy nhờ tôi, sắp xếp cho em ấy một chức vụ, để em ấy an tâm quay về cuộc sống của người bình thường, dù sao giới giải trí cũng là một bể nhuộm lớn, ba mẹ em ấy không mong em ấy học hư.” Vân Chi Lâm mỉm cười giải thích: “Chỉ đáng tiếc, trên có chính sách, dưới có hạ sách. Lạc Kiều đặc biệt tìm tôi, nói mời cô qua đây thay thế em ấy làm trợ thủ của tôi, một mặt là có thể giấu ba mẹ em ấy, mặt khác cũng có thể để cô học nhiều thứ hơn một chút, càng quan trọng hơn, tôi có thể có nhiều cơ hội gặp cô hơn…”

Lúc Vân Chi Lâm nói đến đây, ánh mắt khẽ loé qua một tia quyến luyến, thanh âm đột nhiên có chút khàn khàn: “Cho nên, Lạc Kiều đã thuyết phục được tôi.”

Ngón tay Cố Tịch Dao chợt run lên, bất an mà vuốt mái tóc trên trán: “Chi Lâm, thật ra tôi…thật sự không có tốt như anh nghĩ đâu…càng huống hồ anh biết đó, tôi đã có ba đứa con rồi…”

“Ba đứa con thì sao? Tôi không cho rằng đây là vấn đề.” Vân Chi Lâm cười cười nhún vai, lười biếng mà dựa trên ghế sofa, bộ đồ vest đi làm được thiết kế riêng khiến anh trở nên chuyên nghiệp, mê người và vô cùng tinh anh. Anh ta bưng ly cà phê lên khẽ nhấp một ngụm: “Càng huống hồ Trình Trình, Dương Dương, còn có đứa con gái nhỏ của cô nữa, tôi đều rất thích. Tuy tôi chưa gặp con bé nhà cô một lần nào.”

“Chi Lâm…tôi biết anh luôn đối với tôi rất tốt, nhưng thời gian này, tôi chỉ muốn tranh thủ thêm nhiều thời gian ở với bọn trẻ, thực sự không có tâm tư để nghĩ đến những chuyện khác, anh…hiểu ý tôi chứ?”

Trái tim đã bị tổn thương qua, muốn tiếp nhận một tình cảm khác vốn không có dễ như vậy.

Càng huống hồ, có thể sống cùng với Trình Trình và Dương Dương, là điều khó đến nhường nào.

Cô không có cảm giác an toàn, cô không biết khi nào sẽ lại chia xa với bọn chúng lần nữa…mà cô cũng không thể chịu nổi sự xa cách như vậy nữa rồi!

Cho nên bây giờ toàn bộ tâm tư của cô đều đặt trên người của các con.

“Hay là, để tôi nói như vầy đi—” Vân Chi Lâm khẽ thở dài một hơi, đặt ly trong tay mình xuống, thần sắc nghiêm túc mà nói: “Lần trước Dương Dương đến tìm tôi. Nó nói ba nó muốn đính hôn với một người phụ nữ xấu xí, nó hy vọng tôi lấy cô, để cho ba nó hiểu, không phải chỉ có ba mới có thể đính hôn, mà mẹ cũng có thể gả cho người khác!”

Mi tâm Cố Tịch Dao chợt cau lại, chuyện Dương Dương đi tìm Vân Chi Lâm, cô có nghe Trình Trình nhắc đến.

Chỉ là: “Xin lỗi, Chi Lâm…các con cũng là hành động theo cảm tính thôi. Nhưng anh và tôi đều biết, cái này không thể coi là thật được…”

“Tại sao không thể coi là thật?” Vân Chi Lâm nhướng mày: “Tịch Dao, cô nên biết, cô còn một đứa con gái đang giấu ở một nơi mà Bắc Minh Quân không nhìn thấy. Hai năm trước, anh ta đã giành Dương Dương thế nào, chúng ta đều rất rõ! Anh ta thậm chí có thể cướp đi tất cả con của cô, sau đó ôm người phụ nữ khác đi kết hôn!”

Lòng của Cố Tịch Dao, đột nhiên nghẹn lại.

Giống như là bị thứ gì đó hung hăng túm lấy, khó chịu vô cùng.

Vân Chi Lâm thay đổi vẻ mặt tuỳ tiện trước đây, sắc mặt nghiêm trọng, tiếp tục nói: “Tịch Dao, không lẽ cô thật sự muốn đợi đến khi anh ta đính hôn, kết hôn, giành lấy mấy đứa con của cô rồi, cô mới hối hận sao?”

“Chi Lâm, không phải tôi không cần các con…nhưng bây giờ anh ta để hai đứa con ở với tôi rồi, tôi cảm thấy tôi rất hài lòng với cuộc sống trước mắt, tôi…” Cô ngồi trên ghế sofa, ngón tay bất tri bất giác nắm chặt đầu gối.

Vân Chi Lâm không ngờ, Bắc Minh Quân vậy mà lại nỡ để hai đứa con ở cùng với cô, anh ta có chút kinh ngạc, nhưng dù sao cũng là luật sư, đầu óc chuyển số vô cùng nhanh, anh trầm giọng cắt ngang cô: “Cô đang lừa mình dối người! Tịch Dao, cô chưa từng nghĩ anh ta tại sao lại đột nhiên tốt bụng như vậy, nỡ để hai đứa nhỏ ở cùng với cô sao?”

Bình Luận (0)
Comment