Cô Vợ Bướng Bỉnh Mua Một Tặng Hai

Chương 824

Chương 824

Đến mờ ám, cũng mờ ám đến lạ lùng…

Cố Tịch Dao cố gắng nói với chính mình đừng quay đầu nhìn người đàn ông đáng ghét ấy nữa!

Nhất là tầm mắt của cô không thể dán trên chiếc khăn thêu dâu tây quấn quanh eo anh ta được!

Cho dù chiếc khăn dâu tây ấy là cô mới vừa mua về, mới dùng chưa được ba ngày!

Không ngờ bị anh ta lấy đi che chắn cậu em!

Thật, quá, quắt, lắm!

Bắc Minh Quân thấy cô im lặng một hồi lâu, anh nhíu mày lại, đôi môi xinh đẹp mấp máy…

“Tịch Dao, sắp đến tết rồi, chúng ta đừng cãi nhau nữa được không? Tư Trình và Tư Dương là cháu trai, đến tết cần phải về nhà họ Bắc Minh, đây là thông lệ của nhà họ Bắc Minh. Hết tết thì anh lại bảo chúng nó sang chơi với em nhé?”

Đây cũng xem như là anh đã thỏa hiệp rồi.

Một mặt, anh không hy vọng mối quan hệ với cô xấu dần đi.

Dù gì vào cái ngày đính hôn của anh, trong khoảnh khắc cô chấp nhận lời cầu hôn của Vân Chi Lâm, anh thật sự muốn bóp chết người phụ nữ ấy!

Cô coi anh là người chết à?

Anh cưới Phỉ Nhi và cô cưới Vân Chi Lâm là hai khái niệm khác nhau hoàn toàn!

Có thể trộn chung lại sao!

Một mặt khác, đúng là anh muốn trói buộc cô thật, có con ở đây thì cô sẽ rất bận rộn, không còn thời gian để nghĩ đến người đàn ông khác nữa!

Cố Tịch Dao cười lạnh: “Thế phải cảm ơn tổng giám đốc Bắc Minh rồi!”

Anh vuốt ve mái tóc dài của cô, rồi tức giận nhìn vào vùng sau gáy Cố Tịch Dao.

Chuyển đề tài, hỏi về chuyện khác: “Tịch Dao, trong hai năm nay, em và Mạc Cẩm Thành luôn ở bên nhau sao?”

Cố Tịch Dao nhíu mày, cô vẫn ráng nhịn khi Bắc Minh Quân vò rối tóc mình…

Ối…

“Nhẹ chút!” Cô lầm bầm: “Liên quan gì đến anh?

Cô không thừa nhận, cũng không phủ nhận.

Một hồi lâu sau, anh tắt máy sấy tóc đi, tiếng ong ong ong cũng ngừng lại.

Cô sờ mái tóc đã được sấy khô, vội vàng quay người lại trừng mắt nhìn anh!

“Mạc Cẩm Thành không phải là người tốt! Cô tránh xa ông ta ra một chút!” Anh nhíu mày.

Nghe thấy thế, cô nhíu mày lại trong vô thức, nhưng khóe miệng lại nhanh chóng nhếch lên, nở nụ cười mỉa mai…

“Ông ấy không phải là người tốt, thế ai là người tốt? Anh sao? Cậu hai Bắc Minh?”

Thấy cô châm chọc mình, Bắc Minh Quân vứt bừa máy sấy tóc lên trên ngăn tủ đầu giường của cô.

Anh bò lên giường, kề sát lại gần gương mặt của cô như một con báo, ánh mắt u ám nhìn thẳng vào con mồi trước mắt.

Bình Luận (0)
Comment