Cô Vợ Bướng Bỉnh Mua Một Tặng Hai

Chương 832

Chương 832

Nhưng khi sinh cô bé nhỏ, mối quan hệ của bọn họ đã khác rồi….

Anh có ý này sao?

Không lẽ nói—

Anh thích con gái, hơn cả con trai?!!

Là ý này sao?

Cố Tịch Dao lúc này mới tỉnh ngộ ra, ngửa lên trời gào to—

“A! Tên khốn Bắc Minh Quân, lão phong kiến trọng nữ khinh nam nhà anh!!!”

Ờ, nhưng lão phong kiến đều là trọng nam khinh nữ mà ta…

Không lâu sau, Bắc Minh Quân trở lại phòng đối diện vội vàng thay quần áo, rồi ra ngoài.

Sắc trời vẫn khô và lạnh.

Tết đến gần, đường phố có chút se lạnh.

Xe của Hình Uy lái đến dưới lầu đợi anh, thần sắc có chút nghiêm trọng.

Bắc Minh Quân mặc một thân áo khoác da hiệu Armani, đơn giản và lịch lãm, phảng phất chút lạnh giá mùa đông, anh nhanh chóng bước lên xe.

“Chủ nhân, công trình ‘Ánh’ vừa đấu giá xong thì đột nhiên bị cháy lớn, tiền của người mua còn chưa được sang sổ, hạng mục này chỉ e sẽ phải đình trệ rồi…” Hình Uy cũng mới nhận được tin tức công trình ‘Ánh’ đột nhiên bị cháy không lâu trước đây, cho nên liền chạy đến gặp chủ nhân, thương thảo phương án ứng đối.

Bắc Minh Quân nắn nắn mi tâm, khôi phục lại vẻ bình tĩnh thường ngày: “Lửa đã dập tắt chưa?”

“Vừa gọi điện thoại qua đó, bên đó nói cứu hỏa đã đến, nhưng ngọn lửa quá mạnh, trong thời gian ngắn sẽ không dập được.” Hình Uy đáp: “Chủ nhân, công trình ‘Ánh’ bị cháy lần này, chỉ e đấu giá lần nữa, cũng sẽ không có ai dám lấy nữa đâu. Còn về tổn thất, bên tài vụ vẫn đang tính…”

“Bên phương tiện truyền thông phong tỏa chưa?” Trên khuôn mặt lạnh lẽo của Bắc Minh Quân không nhìn ra được chút cảm xúc nào.

Hình Uy lắc lắc đầu: “Lần này rất kỳ lạ, vụ cháy chính là do bên truyền thông lộ ra trước! Theo lý mà nói, hệ thống chữa cháy tự động của công trình ‘Ánh’ sẽ không đến nỗi để vụ cháy lớn đến mức độ như vậy…trừ phi có người giở trò…nhưng, công trình ‘Ánh’ luôn có người ngày đêm canh chừng, theo lý mà nói, người bình thường không thể tùy tiện ra vào mới đúng…”

Bắc Minh Quân híp đôi con ngươi lại, lóe qua một tia sáng lạnh: “Công trình ‘Ánh’ chẳng qua chỉ là một công trình kiến trúc, vốn không phải là bộ Quốc phòng gì, nếu như đối phương có lòng, muốn xâm nhập không phải là chuyện khó.”

“Ý của chủ nhân là, có người rắp tâm muốn đối nghịch với Bắc Minh Thị?” Hình Uy hỏi.

Bắc Minh Quân nhíu mày, ngoảnh mắt qua, nhìn tòa nhà cũ qua cửa sổ xe, cửa sổ vẫn còn mở đèn, cô vẫn chưa ngủ…

Hít một hơi lạnh thật sâu, anh hoàn hồn lại: “Hình Uy, lập tức đi sân bay, tôi phải đến Sabah một chuyến trước năm mới.”

“Sabah?” Hình Uy sửng sốt: “Chủ nhân, ngài đã không đi đó nhiều năm như vậy rồi, lúc này mà đi, có thích hợp không?”

Bắc Minh Quân rũ mắt xuống, lấy ra chiếc điện thoại di động phiên bản giới hạn được khảm kim cương: “Ông ta không nên chọc đến tôi!”

Bình Luận (0)
Comment