Cô Vợ Bướng Bỉnh Mua Một Tặng Hai

Chương 911

Chương 911

Trái tim Cố Tịch Dao chợt thắt lại.

”Dì Như Khiết, con…”

”Đừng vội cự tuyệt dì, Dao.” Dư Như Khiết khẽ cười, nước mắt tràn mi: ”Nhìn ra được con cũng rất lo lắng cho nó. Quân nó…vì quan hệ của dì, đã lỡ mất hạnh phúc nửa đời người, dì rất hổ thẹn…Sau này, dì cầu xin con. Con có thể giúp nó lấy lại hi vọng và niềm tin trong cuộc sống…để nó vơi đi oán niệm…dì thực sự hy vọng có thể lại nhìn thấy nụ cười của nó…”

Nụ cười của Bắc Minh Quân ư? Cố Tịch Dao giật mình.

Nhìn lại những năm quen Bắc Minh Quân, nụ cười của anh quả thực rất ít.

”Nhưng dì Như Khiết…con nghĩ con không làm được…” Cố Tịch Dao sao dám nói, thực ra giữa cô và Bắc Minh Quân chỉ là một cuộc hôn nhân thay thế, một tháng sau, cái người có thể khiến anh cười, chắc thành Phỉ Nhi rồi?

”Không! Con có thể!” Dư Như Khiết nhìn Cố Tịch Dao bằng ánh mắt vô cùng kiên định: ”Dì tin con có thể! Ánh mắt Quân nhìn con, cho dù có lừa gạt tất cả mọi người cũng không thể lừa dì được…Dao, chuyện tiếc nuối nhất của dì là lúc còn trẻ quá chấp nhất tình yêu mà xem nhẹ bỏ qua tình mẹ con. Vì yêu thực sự không phải là cố chấp, cũng không phải điên cuồng. Nó có thể bao dung hết thảy, hơn nữa chống lại được thời gian khảo nghiệm…”

Dư Như Khiết cười cười, nước mắt lại chảy xuống: ”Trước đây vì ghét Bắc Minh Chính mà dì đã trút lửa giận lên người Quân. Nhìn lại thì một người mẹ như vậy sao có thể xứng với chữ ”yêu” cơ chứ? Mãi đến lúc già rồi, nhìn nhiều rồi, nghĩ thông rồi, lĩnh ngộ được nhiều chuyện rồi, dì phát hiện ra mình vốn rất thương đứa con của mình thì cũng đã quá muộn rồi…Dao, con hiểu được sự hối hận mà mong đợi của dì không?”

”…” Cố Tịch Dao hiểu được, Dư Như Khiết hối hận vì những gì mình đã làm với Bắc Minh Quân nhưng vẫn hi vọng anh có thể thoát khỏi bóng ma đó.

”Cho nên, Dao à, đợi Quân tỉnh lại rời khỏi Sabah rồi, có lẽ kiếp này nó sẽ không đặt chân đến đây nữa…” Dư Như Khiết chup xót hít mũi :”Vậy thì dì Như Khiết sẽ giao đứa nhỏ này cho con…con chính là con dâu dì nhận định trong lòng!”

Theo phản xạ, Cố Tịch Dao sững người, vội vàng rút khỏi tay Dư Như Khiết, trong mắt hiện lên vẻ kinh hoàng: ”Dì Như Khiết…trách nhiệm nặng nề như vậy còn không nhận được đâu…huống hồ con dâu tương lai của gì sẽ là Phỉ Nhi…”

”Phỉ Nhi? Phỉ Nhi là ai?” Dư Như Khiết nhíu mày.

Mạc Cẩm Thành nháy mắt với Cố Tịch Dao ra hiệu cho cô đừng nói thêm nữa. Vì không muốn gây rắc rối cho Như Khiết nên đành che giấu đi.

“…” Lúc này Cố Tịch Dao mới phản ứng lại, cô thầm thở dài: “Không sao rồi… dì Như Khiết, dì yên tâm đi, mọi chuyện đợi Bắc Minh Quân tỉnh lại rồi nói tiếp…”

Cô không có tư cách gì chỉ trích Dư Như Khiết đã từng phạm sai lầm. Cô nghĩ nếu Dư Như Khiết có thể lựa chọn thì chắc chắn bà ấy sẽ không đi vào con đường chuốc lấy oán hận này.

Vì trong sự sai lầm này, gia đình Dư Như Khiết cũng có trách nhiệm, Bắc Minh Chính lại là người khởi xướng.

Rốt cuộc một người phụ nữ phải trải qua bao thăng trầm mới có được kết quả như mong muốn?

Cô không biết…

Chỉ đột nhiên cảm thấy con đường của mình còn rất dài.

Lúc này, bác sĩ mặc áo blouse trắng cuối cùng cũng bước ra khỏi phòng…

“Lão Lý, tình hình thế nào rồi?” Mạc Cẩm Thành vội hỏi.

Bác sĩ Lý là bác sĩ chợ đen có tiếng ở Sabah, những vết thương không thể để người khác biết thế này họ thường tìm bác sĩ Lý giải quyết.

Bình Luận (0)
Comment