Cô Vợ Bướng Bỉnh Mua Một Tặng Hai

Chương 933

Chương 933

Ngay cả cô cũng suýt nữa lạc mất phương hướng trong đó, không có cách nào thoát ra…

Mà tâm trạng của cô lại giống như mặt trời lặn, ánh chiều tuy đẹp nhưng đã sắp hoàng hôn.

Mỗi giây phút tốt đẹp bên anh đều chỉ giới hạn trong một tháng, từng giây từng phút đang biến mất.

Trong đầu cô hiện lên gương mặt tươi cười non nớt của con gái, cô lặng lẽ nói thầm –

Xin lỗi, Bắc Minh Quân, tha cho tôi còn muốn giấu anh một bí mật nhỏ…

Buổi tối, sau khi trở lại giường lớn trong khách sạn, cô đã ngủ thật say trong vòng tay của anh…

Trong mơ màng, cô bỗng nhiên cảm giác có cái gì đó đang di chuyển trên ngực cô, nhẹ nhàng, ngứa ngáy.

“Hừ…” Cô khẽ hừ một tiếng, theo bản năng giơ tay vỗ qua.

Bốp.

“A…” Một tiếng hít sâu vang lên.

Cô theo phản xạ mở mắt ra, giơ tay bật đèn bên giường…

Lúc này cô mới nhìn thấy nằm ở trên ngực cô không ngờ là đồ ngốc Bắc Minh này!

Trước ngực chợt có cảm giác lạnh!

“Bắc Minh Quân! Tên háo sắc đáng chết nhà anh tự nhiên đánh lén tôi!”

Cô vội vàng kéo chặt áo ngủ, không để lộ ra chút cảnh xuân nào, dịch người không cho anh tới gần, vẻ mặt ‘Phòng cháy, phòng trộm, phòng quỷ háo sắc sắc’!

“Tịch Dao à…” Bắc Minh Quân mở to đôi mắt quyến rũ, lẩm bẩm: “Tôi muốn…”

“Không được!” Cô nói đầy vẻ chính nghĩa, cho dù sa vào trong sự cưng chiều, quan tâm của anh nhưng tuyệt đối không có nghĩa là cô không tỉnh táo, cô không phải là vợ anh!

“Tôi vừa kiểm tra, em đã sạch sẽ…” Anh dịch về phía cô thêm một chút.

Cô lại lùi vào bên giường một chút.

Vẻ mặt “sốc”: “Khốn kiếp, không ngờ anh…” Lén kiểm tra cô! Mà cô tự nhiên quên phải lót một cái băng vệ sinh…

“Tịch Dao à, đừng chống lại tôi nữa…” Hắn giơ cánh tay qua và ôm chặt cô vào trong lòng.

Lại đau đớn vì bị cô giãy giụa làm động tới vết thương: “A… Đau…”

Cô sợ đến mức rụt tay lại: “Kéo đau anh rồi à?”

Ai bảo anh bị thương là do chắn cho cô chứ.

“Ừ…” Anh rúc vào trong bầu ngực cao đầy của cô giống như một con chó nhỏ, hít mùi thơm của cô: “Tịch Dao à, làm thế nào đây? Tôi không chịu nổi khi em ngủ ở bên cạnh tôi mà không thể làm gì… Em có biết điều này là chuyện dày vò thế nào đối với một người đàn ông bình thường không…”

Hơn nữa, người phụ nữ này còn là người mà anh tốn hết tâm tư nhét vào trong lòng để che chở nữa.

Dây thần kinh của cô căng ra: “Vậy anh với Phỉ Nhi của anh thế nào?”

Trong giây lát, bầu không khí đột nhiên đông cứng lại.

Anh theo bản năng nhíu mày, uể oải lặng lẽ liếc nhìn cô: “Cô ta còn lâu mới giống em!”

Ít nhất, anh thậm chí còn chẳng muốn kéo tay Phỉ Nhi nữa là chạm vào cái khác.

Trong lòng cô cười gượng. Đúng vậy, Phỉ Nhi được anh cưới hỏi đàng hoàng, còn với cô là vụng trộm cưới thay.

Bình Luận (0)
Comment