Chương 959
“Dâu nhỏ đương nhiên không thể tự có rồi, phải có người trồng lên chứ.” Bắc Minh Quân trả lời trôi chảy.
Đó chính là tài năng lớn nhất của anh, chỉ một phế liệu màu vàng nhỏ mà có thể phổ cập khoa học tri thức thần kì.
Làm cho các con bị mông lung.
Cố Tịch Dao tức giận trừng mắt không biết anh xuất hiện từ đâu ra: “Bắc Minh Quân! Anh nói hươu nói vượn gì trước mặt bọn nhỏ vậy! Đây là chuyện tốt anh làm sao?!”
Cô chỉ chỉ dâu nhỏ lít nha lít nhít trên cổ, nhỏ giọng xì một câu: “Hèn hạ, đánh lén người ta!”
Bắc Minh Quân giương mày, nhún nhún vai: “Hoan ngênh em đến đánh lén anh!”
Vì hai con ở đó nên cô chỉ trừng mắt nhìn anh, không kì kèo với anh vấn đề trẻ con đó!
Chất vấn nói: “Em còn không chưa hỏi, sao anh vẫn còn ở đây?!”
Càng thêm không thể tưởng tượng nổi là
Cô lúc này mới thấy anh mặc chiếc tạp dề của cô……
Tạp dề à!
Cái này thân hình cao lớn, rất thích giả bộ, toàn thân hàng hiệu quý công tử, lại có thể sẵn sàng tự hạ thấp địa vị mặc chiếc tạp dề giá đặc biệt mua ở siêu thị!
Trọng điểm là, cái này rõ ràng là tạp dề cỡ nhỏ, anh to lớn mặc vào không khác gì một cái yếm. Nhìn trông rất buồn cười!
Trong đầu cô trong nháy mắt hiện lên một hình ảnh
Anh mình trần buộc lên tạp dề của cô, trên mặt lại bôi hai đóa đỏ ửng……
Mẹ ơi, quả thực có thể đi hát kịch được rồi!
Cô nhìn anh chằm chằm, bỗng nhiên ‘Phụt’ Một tiếng bật cười.
“Mẹ, ba từ sớm đã ở trong bếp làm điểm tâm cho chúng ta.” Trình Trình thay Bắc Minh Quân trả lời, sau đó ngẩng đầu lên lại hỏi: “Mẹ cười gì vậy?”
“Làm, làm điểm tâm?” Nụ cười Cố Tịch Dao cứng ngắc trên mặt, nhìn Bắc Minh Quân như quái vật, móc móc lỗ tai: “Trình Trình, mẹ không nghe lầm chứ? Con vừa mới nói ai? Ai ở phòng bếp làm điểm tâm?”
Không đợi Trình Trình trả lời, Dương Dương thở dài một tiếng.
“Mẹ. Mặc dù con cũng giống như mẹ bị lôi đến, nhưng lần này mẹ không nghe lầm! Ba thật sự ở phòng bếp, như một đầu bếp làm điểm tâm vậy! Ai……” Dương Dương lại hít một tiếng, giống như ông cụ non thêm một câu: “Thế giới này sao vậy ta? Ba đích thân xuống bếp là muốn đầu độc cả nhà ta sao?”
Bắc Minh Quân sắc mặt vốn hơi tự đắc, giờ thình lình trầm xuống!
“Bắc Minh Ti Dương! Nếu ba muốn hạ độc chết các con thì ta vất vả sinh con ra làm gì!”
“Hừ! Bác ba nói rồi, đàn ông sinh con không vất vả chút nào, một giây là có thể giải quyết! Mẹ sinh chúng con mới vất vả!” Dương Dương khinh thường vội vàng ôm lấy Cố Tịch Dao. Nhảy nhảy giống một con cún con.
Bắc Minh Quân trừng mắt đúng là hai mẹ con, làm người khác tức giận như nhau!
Vất vả lắm mới xuống bếp, làm bữa sáng cho ba mẹ con, mình tốt như thế mà không biết điều!
“Được! Nói ba xuống bếp hạ độc chết mọi người đúng không! Vậy để mẹ làm!” Nói rồi, anh nắm lấy tay Cố Tịch Dao từ trong tay con trai, kéo tới phòng bếp!