Cô Vợ Câm Quá Bá Đạo

Chương 1032

Chương 1032

“Hẳn không phải do nhà họ Cố giấu diếm, mà là ngay từ đầu bên trên đã không gửi xuống rồi.” Đây là điều cô kết luận được sau một hồi suy nghĩ.

“Phía trên? Ý em là vị kia sao? Dù người kia có muốn giúp cho nhà họ Cố thì cũng không thể làm vậy được, chuyện này mà tra ra được thì hậu quả sẽ rất nghiêm trọng, số tài liệu này rất quan trọng sao?” Đường Lăng cảm thấy chuyện này càng lúc càng kỳ lạ.

“Rất quan trọng đối với em, nhưng người khác có thể sẽ nghĩ tài liệu đó không liên quan gì đến vụ án, cho nên em không biết người đó cố ý làm vậy hay chỉ là vô tình thôi.” Tô Khiết hơi ngập ngừng, sau đó cô lại nói thêm: “Nhưng dù là cố ý hay vô tình, hiện giờ nếu muốn lấy được số tài liệu đó hẳn sẽ rất khó khăn.

Nếu cố ý làm, chắc chắn sẽ không dễ dàng lấy được tài liệu ra ngoài, còn nếu vô ý làm mọi chuyện đi tới nước này, vậy thì vị ngồi phía trên kia cũng phải có trách nhiệm về sai lầm này.

Mắt Đường Lăng nhanh chóng lóe lên, đúng lúc này, điện thoại anh nhận được một tin nhắn.

Đường Lăng xem xong tin nhắn thì nhanh chóng híp mắt lại.

“Nhà họ Cố đã biết chuyện em tới giúp ba anh phá án rồi.” Đường Lăng nói lại nội dung tin nhắn cho Tô Khiết biết.

“Tin tức nhanh thật, mới đó mà đã nhận được tin tức rồi, điều này chứng tỏ bên đó có người nhà họ Cố.” Khóe miệng Tô Khiết khẽ cong lên, nhà họ Cố đúng là chỗ nào cũng nhúng tay vào.

“Vậy giờ chúng ta phải làm thế nào?” Tất nhiên Đường Lăng cũng nghĩ tới điều này, nhưng anh không ngờ lại có nhiều vấn đề như vậy, giờ tư liệu thì không đầy đủ, người nhà họ Cố lại biết thân phận của cô, chắc chắn sẽ tới quấy rối, chỉ sợ kế tiếp sẽ càng khó khăn hơn.

Hơn nữa giờ thời gian chỉ còn lại mấy ngày nữa thôi.

“Giờ nhà họ Cố đang nhìn chằm chằm, nên hai ngày nay chúng ta đừng làm gì cả.” Tô Khiết khẽ gõ nhịp lên mặt bàn.

Từ trước đến nay, đây là vụ án khó giải quyết mà cô gặp phải.

Vụ án vốn đã khó, lại trôi qua rất lâu rồi, hơn nữa tư liệu cũng không đầy đủ, nên nói thật, giờ cô cũng hết cách rồi.

Người xưa có câu không bột đố gột nên hồ.

“Đừng làm gì ư?” Đường Lăng khẽ kinh ngạc: “Nhưng chỉ còn mấy ngày nữa là tới kỳ hạn cuối cùng mà vị kia giao cho chúng ta rồi.”

“Chuyện này không thể gấp gáp được, càng gấp gáp thì càng loạn, nóng vội cũng không giải quyết được vấn đề gì.” Tô Khiết hiểu rõ tâm trạng Đường Lăng, nhưng giờ có nóng vội cũng vô ích.

“Được rồi, hay anh không đi đón hai bé con nữa, mà ở lại đây giúp em.” Anh là người biết phân nặng nhẹ, mặc dù lúc này anh rất muốn nhìn thấy hai bé con, nhưng anh không thể để lại khó khăn cho Tô Khiết.

“Không cần đâu, dù gì hai ngày tới em cũng không làm gì, anh cứ đi đón bọn trẻ đi, nếu thật sự có chuyện gì, em có thể đi tìm Nguyễn Hạo Thần để nhờ giúp đỡ, giờ anh ấy sẽ thuận tiện giúp đỡ em hơn anh.” Mắt Tô Khiết lóe lên, cô cảm thấy không dễ gì cô mới quyết định đón hai bé con về, nếu còn kéo dài nữa, cô sợ mình sẽ hối hận.

“Vậy được, nếu có chuyện gì thì em cứ tìm thẳng Nguyễn Hạo Thần, giờ em mở miệng tìm anh ta sẽ có tác dụng hơn anh.” Tâm trạng Đường Lăng vốn đang u ám bỗng trở nên tốt đẹp hơn, xem ra Tô Khiết rất tin tưởng Nguyễn Hạo Thần, hơn nữa còn mang theo sự ỷ lại.

Có lẽ đây là cơ hội tốt để thúc đẩy mối quan hệ giữa hai người bọn họ.

Bình Luận (0)
Comment