Cô Vợ Câm Quá Bá Đạo

Chương 1062

Chương 1062

“Mẹ gần đây có khỏe không?” Sắc mặt cậu ba Nguyễn đã dịu đi mấy phần, trong đôi mắt ẩn ẩn một chút phức tạp.

“Yên tâm đi, bà ấy rất tốt, tôi sẽ chăm sóc cho bà ấy!” Lời nói lúc này của Lôi Hạ mang theo nụ cười trên mặt, giọng nói cực kỳ dịu dàng.

“Đã bao nhiêu năm rồi, tại sao một chút tiến triển ông cũng không có vậy?” Nghe thấy lời này của Lôi Hạ, lại nhìn thấy vẻ mặt của ông ta, cậu ba Nguyễn tin tưởng ông ta, tin rằng ông ta thật sự đối tốt với mẹ, nếu đã như vậy, hai người cũng nên danh chính ngôn thuận ở bên nhau.

Chỉ cần thật tâm đối tốt với mẹ anh, anh cũng sẽ không phản đối.

“Năm đó mẹ cậu bị tổn thương quá sâu, vẫn luôn bài xích và sợ hãi đàn ông, nhưng qua nhiều năm như vậy bà ấy đã quen với sự tồn tại của tôi, cũng không còn bài xích tôi nữa, như vậy tôi đã thấy đủ rồi, không còn dám hi vọng xa vời điều gì khác!” Giờ phút này trên mặt Lôi Hạ có thêm mấy phần đau lòng, cũng có cả hạnh phúc thỏa mãn.

Ông ta bảo vệ bà ròng rã mười lăm năm, cuối cùng cũng khiến bà quen với ông ta, không còn bài xích ông ta nữa.

Ông ta sợ, nếu ông ta thật sự cầu hôn, ngược lại sẽ khiến cho bà co lại lần nữa.

Chuyện năm đó khiến bà tổn thưởng quá sâu và to lớn, chỉ sợ đổi lại là bất cứ người phụ nữ nào khác cũng sẽ khó thó thoát ra được bóng ma như vậy, bà ấy đã rất cố gắng.

Nguyễn Hạo Thần mím chặt môi, trong lúc nhất thời không nói điều gì.

“Tôi đi về trước, mẹ cậu vẫn đang ở nhà chờ tôi, có gì cần hỗ trợ thì gọi điện thoại cho tôi!” Lôi Hạ cũng không nói thêm gì nữa, có một số việc nói nhiều cũng vô cùng, điểm mấu chốt là phải làm thế nào.

“Ừm.” Nguyễn Hạo Thần trầm thấp lên tiếng.

“Chờ đến khi cậu tìm vợ về, đưa vợ cậu đến thăm mẹ cậu đi, đây vẫn là chuyện mà bà ấy khao khát nhất trong lòng!” Lôi Hạ bước một bước lại ngừng lại, ánh mắt nhìn về phía Nguyễn Hạo Thần mang theo sự mong đợi.

“Nếu là những người phụ nữ khác có lẽ cậu còn phải lo lắng, nhưng nếu là Tô Khiết, cậu không cần phải lo!” Lôi Hạ biết rất rõ trong lòng người phụ nữ của mình mong muốn điều gì, đương nhiên, Lôi Hạ cũng không muốn chuyện năm đó một lần nữa bị lật ra, như vậy sẽ là đả kích trí mạng đối với người phụ nữ của ông ta.

Nhưng người mà Nguyễn Hạo Thần cưới chính là Tô Khiết, vậy ông ta hoàn toàn không cần phản lo lắng.

“Tôi biết rồi!” Nguyễn Hạo Thần đồng ý rất nhanh, không có chút do dự, anh vốn muốn đưa Tô Khiết đến gặp mẹ mình, chỉ là sau đó xảy ra quá nhiều chuyện nên vẫn chưa tìm được cơ hội thích hợp.

Người phụ nữ của anh, đương nhiên là anh toàn hoàn tin tưởng.

“Có thể lấy được cô ấy chính là may mắn của cậu, cũng là may mắn của mẹ cậu, hãy cố gắng thật nhiều, nhanh chóng theo đuổi người ta trở về!” Lôi Hạ vỗ vỗ vai Nguyễn Hạo Thần, sau đó rời đi.

Nguyễn Hạo Thần hơi cong lên, vợ của anh đương nhiên là tốt nhất.

Sau khi cậu ba Nguyễn rời khỏi phòng, Đường Vân Thành đang đứng ở cách đó không xa chờ anh.

“Sao cậu lại tới đây? Đường Lăng để cậu tới đây sao?” Lúc Đường Vân Thành nhìn thấy Nguyễn Hạo Thần sắc mặt có chút không được tốt, lông mày hơi nhíu lại: “Có phải còn có chuyện gì khác không?”

“Không có.” Nguyễn Hạo Thần ngước mắt, nhìn về phía ông ta, suy nghĩ một chút, nhưng cuối cùng cũng không nói gì thêm, nếu Tô Khiết đã che giấu thân phận của mình, anh đương nhiên sẽ phối hợp với cô.

Cung tông trưởng và Đường Vân Thành cũng không ở cùng một khu, nhưng khoảng cách cũng không xa, Cung tông trưởng đã đi về trước, Cố Nam đi cùng Tô Khiết.

Bình Luận (0)
Comment