Cô Vợ Câm Quá Bá Đạo

Chương 1222

Chương 1222

“Vẫn được, một mình bà ngoại ra tay vẫn có thể thành công.” Đương nhiên là Tô Khiết hiểu ý của bà cụ Đường, có đôi khi người già lại giống như trẻ con vậy, Tô Khiết rất thích cũng rất nguyện ý phối hợp với bà.

“Ha ha ha, được, được, rất tốt.” Bà cụ Đường cười to lên, sau đó vô cùng đắc ý trừng mắt với ông cụ Đường: “Cho ông đắc chí này, đắc chí nữa đi.”

Sắc mặt ông cụ Đường trầm xuống, ông cụ phát hiện ra bây giờ ở trong nhà này mình không còn địa vị gì nữa rồi: “Đúng rồi, Đường Lăng nói nó sắp về tới nhà ròi, còn nói là sẽ cho chúng ta một sự ngạc nhiên nữa, sao bây giờ vẫn chưa về thế nhỉ?”

Ông cụ Đường cố ý dời sang chủ đề khác, ông cụ cảm thấy nếu cứ tiếp tục tranh cãi với hai người phụ nữ một già một trẻ này, thì có lẽ ông cụ sẽ bị tức chết mất.

“Đúng thế, Lăng tử nói sẽ trở về, nó nói nó còn phải tới sân bay đón người nào đó nữa, cũng không biết là ai mà nó phải đích thân đi đón như vậy nữa.” Bà cụ Đường thuận miệng thì thầm một câu.

“Không phải nó nói là đón người xong sẽ đưa về đây à? Đến lúc đó là biết ngay mà.” Ông cụ Đường cũng không tò mò nhiều như vậy, nói rất tùy ý.

Khóe môi Tô Khiết mím lại, cô đang nghĩ có nên nói cho bọn họ biết trước hay không, nhưng đúng vào lúc này, Đường Vân Thành đã trở lại cùng với Phạm My.

“Ôi, sao hai người đã về rồi?” Ông cụ Đường nhìn thấy hai người đi vào thì sững sờ, hôm qua hai người kia mới về sao hôm nay lại về nữa rồi? Bây giờ có lẽ trong nội bộ tám gia tộc lớn đang có rất nhiều chuyện mới đúng chứ.

“Đường Lăng gọi điện thoại cho bọn con nói bọn con trở về gấp, có chuyện vô cùng quan trọng.” Lông mày Đường Vân Thành hơi nhíu lại, hiển nhiên là đang bất mãn: “Tốt nhất là nó thật sự có chuyện vô cùng quan trọng, nếu không…”

“Lăng tử nói sẽ cho chúng ta một sự ngạc nhiên lớn, vậy chắc chắn sự ngạc nhiên mà Lăng tử nói sẽ là một chuyện vô cùng trọng đại.” Phạm My nói tiếp lời ông ta.

“Lăng tử cũng nói với mọi người như vậy, nói sẽ cho tất cả mọi người một sự ngạc nhiên lớn, con nói xem, có phải nó định dẫn bạn gái về nhà không?” Bà cụ Đường không nhịn được suy đoán.

“Tầm tuổi như của nó đưa bạn gái về nhà là chuyện bình thường không thể bình thường hơn được nữa, có gì mà phải ngạc nhiên chứ? Cũng không phải mang chắt trai trở về cho ông bà.” Trong tay Đường Vân Thành còn có rất nhiều việc phải làm, vốn ông ta cũng không muốn để ý tới Đường Lăng nhưng cuối cùng vẫn bị Phạm My cưỡng ép kéo đến đây, cho nên giờ phút này ông ta rất là bất mãn.

“Khụ…” Nghe thấy Đường Vân Thành nói như vậy, Tô Khiết bị sặc nước miếng của mình.

“Tô Khiết, cháu sao vậy?” Bà cụ Đường đi đến bên cạnh Tô Khiết liên tục vỗ vỗ sau lưng giúp cô.

“Cháu không sao, không sao đâu, cháu không cẩn thận nên bị sặc thôi.” Tô Khiết cảm thấy mặt mình đã đỏ rần lên, không biết có phải do bị sặc hay không.

“Cháu kích động như vậy làm gì, bác trai chỉ thuận miệng nói lung tung thế thôi chứ đây hoàn toàn là chuyện không thể nào đâu, ông bà muốn ôm chắt trai chắc là phải chờ thêm một thời gian nữa cơ.” Phạm My không nhịn được cười nói.

“Biết đâu thật sự có thể mang chắt trai trở về cho chúng ta thì sao?” Đôi mắt mờ mịt của bà cụ Đường sáng lên: “Mẹ và ba các con đã trông mong được bế chắt trai rất nhiều năm rồi đấy.”

“Mẹ, mẹ nghĩ gì thế, Lăng tử còn chưa kết hôn, ngay cả bạn gái nó cũng không có thì làm sao có thể mang chắt trai trở về cho hai người được? Con biết hai người rất mong được bế chắt trai nhưng suy nghĩ này thật sự quá viển vông rồi, chuyện này hoàn toàn là không thể nào.” Phạm My vẫn khá hiểu rõ con trai mình.

“Nếu nó có con một cách không rõ ràng như vậy, còn thật sự dám làm chuyện xấu xa như vậy với con gái nhà người khác thì để xem tôi có đánh gãy chân nó không.” Đường Vân Thành từ trước đến nay rất nghiêm khắc, trong phương diện này người trong quân đội lại càng cực kỳ nghiêm khắc hơn.

Bình Luận (0)
Comment