Cô Vợ Câm Quá Bá Đạo

Chương 1244

Chương 1244

“Ông không cảm thấy là Hạo Thần đồng ý quá dễ dàng à?” Bà cụ Nguyễn cảm thấy chuyện này không quá bình thường, cái này không phù hợp với tính cách của Nguyễn Hạo Thần.

“Dựa vào mối quan hệ của Hạo Thần và Đường Lăng, đồng ý cũng không phải là chuyện kỳ quái, có lẽ là Hạo Thần của chúng ta đã gặp cô Đường đó rồi, đã thích cô Đường đó nữa. Dù sao thì cô Đường này dáng dấp cũng thật sự rất xinh đẹp, hơn nữa lại cực kỳ có bản lĩnh.” Hiện tại ông cụ Nguyễn một lòng một dạ nghĩ đến chuyện có thể kết thành thông gia với nhà họ Đường, những cái khác đối với ông ta mà nói đều không quan trọng.

“Cái bộ dạng hiện tại của ông sao có thể đến nhà họ Đường được?” Bà cụ Nguyễn biết không nói lại ông ta, chỉ là nhìn vào chân của ông ta, khẽ thở dài một hơi.

“Bà đi lấy cái xe lăn đến đây, tôi ngồi xe lăn đi đến đó, từ chuyện đó còn có thể thể hiện ra thành ý của chúng ta nữa.” Ông cụ Nguyễn đã sớm dự định xong, giờ phút này trên mặt càng có nhiều thêm mấy phần tính toán và đắc ý.

Bà cụ Nguyễn nhìn thấy ông ta cũng đã quyết định xong rồi, cũng không thể nói thêm gì nữa, chỉ có thể nghe theo ý của ông ta.

Hơn một tiếng đồng hồ sau, xe của ông cụ Nguyễn và bà cụ Nguyễn dừng ở ngoài cổng lớn của nhà họ Đường, bà cụ Nguyễn mượn xe lăn từ trong bệnh viện, còn cố ý xin hai người y tá nam.

Xe dừng ở ngoài cổng lớn của nhà họ Đường, y tá di chuyển xe lăn xuống xe, sau đó đỡ ông cụ Nguyễn từ trên xe xuống đặt ở trên xe lăn, ông cụ Nguyễn còn ra vẻ hô hào bọn họ phải cẩn thận một chút.

Lần này trên mặt và trên người của ông cụ Nguyễn không có lớp ngụy trang, bởi vì sợ sẽ bị nhìn thấu.

Ông cụ Đường và bà cụ Đường cùng đi ra đón, nhìn thấy hình ảnh này, trong lòng không nhịn được mà cười lạnh. Lão hồ ly này giả vờ cũng thật là giống, chờ một lát nữa xem ông ta sẽ giả vờ ra làm sao.

“Người bạn già, ông nói xem ông đã không tiện như thế rồi mà còn cô ấy chạy đến đây nữa, làm cho tôi có chút áy náy đó.” Ông cụ Đường mang gương mặt tràn đầy nụ cười, lời nói khách sáo tự nhiên là không thể thiếu.

“Lão Đường, ông nói cái gì vậy chứ, có thể được ông Đường mời đó chính là vinh hạnh của chúng tôi.” Ông cụ Nguyễn ngồi ở trên xe lăn, một mặt tươi cười: “Đừng nói chỉ là chân của tôi bị thương, cho dù toàn thân của tôi bại liệt, nhấc không nổi thì cũng phải kêu người ta khiêng tôi tới đây.”

“Được rồi được rồi, mời hai người vào trong.” Ông cụ Đường đương nhiên cũng cười theo.

Bà cụ Nguyễn vội vàng đẩy xe lăn, đẩy ông cụ Nguyễn đi vào trong.

“Hạo Thần không đến hả?” Bà cụ Đường cố ý hỏi một câu

“Một lát nữa nó đến đây thôi đó mà, chắc có lẽ là bây giờ đang trên đường.” Ông cụ Nguyễn nghe thấy bà cụ Đường cố ý hỏi Nguyễn Hạo Thần, trong lòng lại càng kích động thêm, xem ra chuyện thông gia hai nhà đã không có vấn đề gì lớn.

“Đứa nhỏ Hạo Thần này cũng là do chúng tôi thấy nó lớn lên, thằng bé Hạo Thần thật sự rất ưu tú.” Đương nhiên là bà cụ Đường thấy được vẻ hưng phấn ở trên mặt của ông cụ Nguyễn, lại cố ý bổ sung thêm một câu.

“Đúng đúng, Hạo Thần nhà chúng tôi đã ưu tú từ nhỏ rồi, ở thành phố A này, ngoại trừ Đường Lăng nhà của hai người ra, chỉ sợ là không có người nào có thể so sánh với Hạo Thần nhà chúng tôi.” Trong lòng của ông cụ Nguyễn càng vui mừng hơn nữa, đương nhiên ở trước mặt của hai người nhà họ Đường, ông ta phải thuận tiện khen Đường Lăng vài câu.

Ai cũng muốn nghe người khác khen con cháu nhà mình.

Ông cụ Đường với bà cụ Đường cũng chỉ cười cười, đều không nói tiếp, bây giờ cũng đã đi đến ở bên ngoài phòng khách.

Ở bên ngoài phòng khách có mấy bậc thang, xe lăn chắc chắn không thể đẩy lên được.

Ông cụ Đường và bà cụ Đường hình như là không có ý thức được điểm này, trực tiếp bước vào trong phòng khách, bà cụ Nguyễn đẩy xe lăn sửng sờ ở bên ngoài có chút xấu hổ.

Bình Luận (0)
Comment