Cô Vợ Câm Quá Bá Đạo

Chương 1274

Chương 1274

Nhưng ông cụ nói ông ta ra ngoài, ông ta cũng không dám không nghe theo.

“Doanh Doanh, chuyện này tủi thân cho cháu rồi, nhưng hai nhà chúng ta đã quyết định hôn sự này, chuyện này trôi qua thì hai đứa có thể nhanh chóng kết hôn.” Bà cụ Nguyễn kéo tay Cổ Doanh Doanh, nhẹ giọng dặn dò.

Bà cụ Nguyễn muốn Cổ Doanh Doanh phối hợp với mình thì chắc chắn trước đó đã thuyết phục Cổ Doanh Doanh, Cổ Doanh Doanh tới đây có nghĩa là cô ta đã đồng ý.

Cho nên bà cụ Nguyễn nói câu này chỉ là lời khách sáo.

Khóe môi Cổ Doanh Doanh mím chặt lại, không nói gì, hai tay nắm chặt lại, nhìn có vẻ rất lo lắng, dường như còn có chút sợ hãi.

“Doanh Doanh, Hạo Thần ở trên đó, bà đưa cháu đi.” Bà cụ Nguyễn nhìn cô ta lo lắng thì khóe môi cong lên, trên mặt rõ ràng mang theo ý cười, xem ra Cổ Doanh Doanh là một đứa an phận.

Bà cụ Nguyễn càng muốn Hạo Thần cưới Cổ Doanh Doanh, đây là lựa chọn tốt nhất.

“Cháu, cháu sợ hãi.” Cổ Doanh Doanh không động đậy, cơ thể có chút cứng đờ, trên mặt cũng mang theo sợ hãi, thậm chí giọng nói có chút run rẩy.

Bà cụ Nguyễn nhìn dáng vẻ Cổ Doanh Doanh thì càng hài lòng, xem ra bọn họ chọn người thật sự không tệ.

“Doanh Doanh, bà biết lần đầu tiên của cô gái có chút sợ hãi, có chút lo lắng, bà cũng biết hiện tại hai đứa chưa kết hôn, chuyện này không quá thích hợp, nhưng bà sợ Tô Khiết lại dùng cách khác quyến rũ Hạo Thần nhà bà, bà sợ đến lúc đó Hạo Thần lại mắc bẫy của Tô Khiết, vì Hạo Thần nhà bà, vì hạnh phúc của hai đứa, đây là cách tốt nhất.” Bà cụ Nguyễn tận tình khuyên bảo Cổ Doanh Doanh.

“Doanh Doanh, coi như bà cầu xin cháu, cháu yên tâm, ngày mai bà lập tức tuyên bố hôn sự của hai đứa, nhanh chóng sắp xếp chuyện kết hôn, cháu yên tâm, nhà họ Nguyễn tuyệt đối sẽ không bạc đãi cháu.” Lúc này giọng nói của bà cụ Nguyễn vô cùng nhẹ nhàng.

“Cháu biết, cháu biết hai người rất tốt với cháu, cháu chỉ có chút sợ hãi.” Cổ Doanh Doanh thở dài, hai tay rõ ràng có chút run rẩy.

“Không cần sợ, cô gái nào cũng phải trải qua lần đầu tiên, Hạo Thần xuất sắc như vậy, cháu cũng thích Hạo Thần đúng không? Lần đầu tiên của mình cho người mình thích là một chuyện rất hạnh phúc.” Không thể không nói, bà cụ Nguyễn rất có tài ăn nói, miệng lưỡi trơn tru.

“Nào, bà đưa cháu đến phòng của Hạo Thần.” Bà cụ Nguyễn kéo tay Cổ Doanh Doanh muốn đưa cô ta lên lầu.

Cơ thể Cổ Doanh Doanh cứng đờ, bước đi mấy bước lại dừng lại, cơ thể đột nhiên run lên: “Cháu, cháu thật sự sợ hãi.”

“Nếu cháu tới đây thì chứng tỏ trong lòng cháu thích Hạo Thần nhà bà, cũng đã chuẩn bị xong tâm lý, cháu phải hiểu qua tối nay thì sẽ không có cơ hội như vậy.” Bà cụ Nguyễn cũng dừng lại nhìn cô ta, mang theo sự ép buộc.

“Doanh Doanh, hạnh phúc cần phải tự mình tranh thủ, có cơ hội thì không được bỏ lỡ.” Bà cụ Nguyễn lại nhấn mạnh một câu: “Nếu cháu bỏ qua lần này thì không còn cơ hội nào nữa.”

Cổ Doanh Doanh mím môi, dường như đã quyết định, chậm rãi gật đầu.

“Vậy thì mới đúng.” Lúc này bà cụ Nguyễn mới hài lòng cười, kéo Cổ Doanh Doanh đi lên lầu.

“Cháu vào đi, bà sẽ không vào, Hạo Thần cũng sắp tỉnh rồi.” Bà cụ Nguyễn đưa Cổ Doanh Doanh đến ngoài cửa phòng Nguyễn Hạo Thần.

Cổ Doanh Doanh nhìn bà cụ Nguyễn một cái, thở dài một hơi, sau đó mới chậm rãi gật đầu, cô ta đưa tay chạm vào tay cầm, tạm dừng một lát, sau đó mới vặn mở đẩy cửa vào.

Trong phòng, Nguyễn Hạo Thần đang nằm trên giường, anh ngủ rất say, cô ta mở cửa nhưng anh không hề phát hiện.

Bình Luận (0)
Comment