Cô Vợ Câm Quá Bá Đạo

Chương 1394

Chương 1394

Đôi mắt Tô Khiết hơi lóe lên: “Đây là một ý kiến không tồi.”

Đúng là cô vẫn luôn có ý định như vậy, nhưng vẫn chưa tìm được cơ hội thích hợp.

“Nhớ dẫn theo hai vệ sĩ mà anh phái theo để bảo vệ em.” Đường Lăng lại không yên tâm dặn dò một câu.

“Anh, hai người kia là vệ sĩ riêng của anh đúng không?” Tô Khiết nghe ra được sự tín nhiệm của Đường Lăng giành cho hai người kia, vì vậy càng chắc chắn phán đoán trước đó của mình.

“Em quan tâm nhiều như vậy làm gì? Có thì em cứ dùng đi, nói nhiều quá đó.” Đường Lăng cố ý giả vờ bất mãn trả lời, sau đó lại không lại không yên tâm dặn dò mấy câu mới cúp điện thoại.

Sau khi cúp điện thoại, Tô Khiết quay lại phòng khách, nhìn về phía ông cụ Tô, khẽ cười nói: “Ông nội, hôm nay cháu dẫn ông ra ngoài đi dạo.”

“Đi đâu?” ông cụ Tô ngẩng đầu lên, nhìn cô, có chút bất ngờ, nhưng có thể nhìn ra ông rất vui, cũng rất mong đợi.

Con người đến cái tuổi này, đương nhiên hi vọng con cái luôn ở bên cạnh mình, nhưng lại không muốn gây phiền phức cho con cái, nên, bọn họ có gì cũng không nói ra, nhưng trong lòng bọn họ lại rất mong đợi.

Bây giờ Tô Khiết chủ động nói ra muốn đưa ông ra ngoài chơi, ông có thể không vui sao?

“Ông nội, ông cứ yên tâm đi theo con, đến nơi ông sẽ biết.” Tô Khiết lại không nói rõ ràng.

Tô Khiết đỡ ông cụ Tô đứng dậy, đi ra ngoài.

Trong lòng nội Tô vô cùng vui vẻ, cho dù cô có đi đâu chắc chắn ông cũng sẽ đi theo, nên cũng không hỏi nhiều.

“Ông nội, bây giờ cháu sẽ dẫn ông đến nhà họ Đường.” Sau khi lên xe, Tô Khiết nói rõ ràng với ông cụ Tô.

“Đi đến nhà họ Đường? Đi gặp ông Đường? Vậy sao cháu không nói sớm, để ông chuẩn bị một chút.” ông cụ Tô rõ ràng rất ngạc nhiên, trên mặt còn có chút căng thẳng: “Tô Khiết, nhà họ Đường không phải là một gia đình bình thường, ông Đường cũng không phải là người bình thường, ông có chút căng thẳng.”

“Ha….” Tô Khiết không nhịn được cười: “Ông nội, đó là ông ngoại của cháu, chúng ta là người một nhà, có gì mà căng thẳng, nhưng, có hai nhỏ, có thể có chút phức tạp….”

“Nhỏ? Cái gì nhỏ?” ông cụ Tô hơi nhíu mày, trên mặt hiện lên sự không hiểu.

“Ông nội, có chuyện này cháu vẫn luôn giấu ông.” Tô Khiết quyết định vẫn nên nói trước với ông nội một tiếng, ông nội có bệnh tim, cô sợ đến lúc ông nội gặp hai đứa nhỏ sẽ không chịu được.

“Thực ra, cháu có 2 đứa con, một cặp sinh đôi, một nam, một nữ….” Lúc Tô Khiết nói câu này, vẫn luôn nhìn ông nội, cô nhìn thấy rõ ràng khuôn mặt ông thay đổi, vội vàng giải thích: “Là con của cháu và Hạo Thần, đứa nhỏ 5 tuổi rồi, rất đáng yêu, bây giờ cháu sẽ dẫn ông đi gặp bọn chúng.”

“Con? Hai đứa?” ông cụ Tô vẫn vô cùng kích động, nhất thời hô hấp trở nên khó khăn.

“Ông nội, ông sao chứ?” Tô Khiết vội vàng lấy thuốc tim ra đưa cho ông nội.

“Ông nội không sao chứ, ông nội quá kích động thôi.” Sau khi ông cụ Tô bình phục trở lại, trên mặt rõ ràng hiện lên sự vui mừng: “Cháu, cháu mau dẫn ông đi gặp đi, gặp chắt nội của ông, aiya, ông đã có chắt nội rồi, thật sự không ngờ mà, không ngờ mà.”

Tô Khiết thấy ông thật sự không sao, lúc này mới thở phào nhẹ nhõm.

“Đúng rồi, cháu vừa nói hai đứa nhỏ đều là con của Nguyễn Hạo Thần? Hai đứa đã có con, tên tiểu tử thối Nguyễn Hạo Thần lại còn ly hôn với cháu?” ông cụ Tô sau trở lại bình thường khuôn mặt lại thay đổi, phản ứng lúc này của ông cụ Tô giống hệt với hai cụ nhà họ Đường.

Bình Luận (0)
Comment