Cô Vợ Câm Quá Bá Đạo

Chương 1428

Chương 1428

Lời này của cậu ba Nguyễn chỉ thuận miệng nói ra, về cô anh hiểu rõ, cô không phải người như thế.

Chỉ là, Tô Khiết nghe thấy lời này của anh, hai mắt lóe lên, sắc mặt cũng thay đổi.

Tô Khiết trước nay luôn bình tĩnh, Nguyễn Hạo Thần nhìn thấy sự thay đổi trong biểu cảm của cô, hai mắt lại nheo lại: “Tô Khiết, có ý gì? Anh sao cảm thấy em vừa rồi có hơi chột dạ? Bị anh nói trúng rồi?”

Cậu ba Nguyễn không muốn tin loại khả năng đó, nhưng phản ứng vừa rồi của cô thật sự là…

“Nếu như là thật, anh sẽ như thế nào?” Khóe môi của Tô Khiết hơi mím lại, nhìn anh, nhỏ giọng hỏi một câu.

Lời này của anh nói cũng không có sai, trong nhà không phải giấu một cậu nhóc hay sao?

Chỉ có điều, cậu nhóc này là con trai của anh.

Cậu ba Nguyễn nghe thấy lời nói của cô, cơ thể rõ ràng cứng đờ, đôi mắt nhìn cô càng từng chút từng chút nheo lại: “Nếu như là thật, anh sẽ chém anh ta…”

Người phụ nữ này vậy mà dám hỏi anh nếu như thật sự có thì sẽ làm gì?

Anh sẽ như thế nào?

Anh nhất định sẽ không chút do dự chém người đàn ông đó, không một chút do dự!

Tô Khiết thầm hít vào một hơi, người này thật bạo lực.

Tô Khiết lau mồ hôi thay cho Đường Minh Hạo nhà cô.

Tô Khiết nhìn anh, đôi mắt nhanh chóng lóe lên, hay là cô dẫn anh vào trong, xem anh có thật sự làm như những gì anh nói không…

“Ông chủ, bà chủ, cô cả đã về, là cậu Thần đưa về, cậu ba Nguyễn nói muốn vào trong, cô cả đang ngăn cản, có điều tôi thấy tình hình đó cô cả hình như không cản được.” Lúc này, quản gia đã chạy vào đại sảnh, báo cáo kỹ tình hình.

“Nguyễn Hạo Thần đến rồi? Nguyễn Hạo Thần sao lại đến vào lúc này? Chuyện của nhà họ Cổ còn chưa giải quyết đâu?” Bà cụ Đường có hơi bất ngờ, bà ta cho rằng Nguyễn Hạo Thần sẽ giải quyết toàn bộ chuyện của nhà họ Cổ rồi mới đến nhà họ Đường.

“Cậu ta đây là không nhịn được nữa rồi.” Ông cụ Đường lại không nhịn được mà bật cười.

“Cậu ba Nguyễn bình thường không phải trầm tính nhịn giỏi hay sao?” Ông cụ Tô nghe ra ý tứ trong lời nói của ông cụ Đường, không nhịn được mà bổ sung một câu.

“Đó là bình thường.” Khóe môi của ông cụ Đường khẽ cong lên: “Bây giờ, cậu ta không trông chặt, vợ có khả năng mất bất cứ lúc nào.”

“Vậy để cậu ta vào, hay không để cậu ta vào?” Bà cụ Đường nhìn sang ông cụ Đường, rất rõ ràng chuyện này bà cụ Đường dự định nghe theo ông.

“Minh Hạo không muốn để Nguyễn Hạo Thần biết chuyện của tụi nhỏ sớm như thế, Minh Hạo còn có kế hoạch của thằng bé, chúng ta không thể phá hỏng kế hoạch của bé Minh Hạo được, cho nên…” Lời này của ông cụ Đường mặc dù không có nói hết, nhưng ý tứ đó đã không thể rõ ràng hơn được nữa, nếu như chọn giữa Đường Minh Hạo và Nguyễn Hạo Thần, ông cụ đương nhiên sẽ không do dự chọn bé Minh Hạo của nhà ông ta.

Lúc này, bạn nhỏ Đường Minh Hạo vừa hay cùng Đường Vũ Kỳ ở trên lầu ngủ trưa rồi.

“Ừm, lời này của ông nói rất đúng, vì bé Minh Hạo nhà chúng ta, bây giờ cũng không thể để cậu ta vào được.”

“Nhưng, cậu ba Nguyễn đã sắp vào rồi, cô cả không cản được.” Quản gia nghe thấy ý tứ này là không cho vào, nhưng cậu ba Nguyễn đã vào rồi, chuyện này phải làm sao?

“Khiết Khiết nếu thật sự muốn cản sẽ không cản được cậu ta sao?” Khóe môi của bà cụ Đường không nhịn được cong lên: “Tôi đoán Khiết Khiết chính giả bộ cản, cuối cùng nói không cản được, con bé đang tìm một lời biện minh cho Minh Hạo.”

Bình Luận (0)
Comment