Cô Vợ Câm Quá Bá Đạo

Chương 1518

Chương 1518

Đương nhiên, nhóc cảm thấy cũng nên bắt đầu thử thách Nguyễn Hạo Thần, xem như đây là cửa ải đầu tiên.

“Bà ơi, hôm qua con có hẹn đi chơi cùng với Tiểu Minh, sắp tới giờ rồi…” Đường Minh Hạo nhìn Phạm My, kèm theo đó là nụ cười ngây ngô thuần khiết.

“Hả? Thật không? Sao con không nói sớm chứ? Để bà đưa con đi.” Phạm My cực kỳ yêu thương hai cục cưng này, cho nên đối với bất kỳ yêu cầu gì của cháu là y như bảo gì nghe nấy.

Tiểu Minh là cháu trai của ông cụ Lý, đúng lúc hôm qua Đường Minh Hạo vừa sang nhà họ Lý, cho nên Phạm My cũng không có hoài nghi.

“Không cần, con nhờ tài xế đưa con đi là được rồi, bà, con sắp muộn rồi, con đi trước đây.” Đường Minh Hạo có tính toán của riêng mình, đương nhiên không thể để Phạm My đưa đi. Nhóc nói xong liền muốn chạy đi ra ngoài.

“Đề bà đưa con đi, sẵn tiện bà sang thăm bà Lý luôn.” Phạm My xoay người lấy chìa khóa trên bàn, sau đó tới ôm Đường Vũ Kỳ: “Bảo bối đi thôi, bà dẫn con đi chơi.”

Đường Minh Hạo bất ngờ, sau đó nhanh chóng nháy mắt với em gái mình.

Bình thường Đường Vũ Kỳ thích nhất ra ngoài chơi, cô bé nghe Phạm My nói dẫn đi chơi thì rất hưng phấn, nhưng bỗng nhiên lại thấy anh trai đang nháy mắt với mình.

Đường Vũ Kỳ chớp mắt, chớp rồi lại chớp, cuối cùng cũng hiểu được ý của anh trai, bé ôm lấy Phạm My nói: “Bà, con không muốn ra ngoài chơi, con muốn ở nhà chơi đồ chơi. Hôm qua con mua mấy món đồ chơi còn chưa ghép xong, bà ở nhà chơi lắp ráp với con được không?”

Bạn nhỏ Đường Vũ Kỳ đến thời khắc mấu chốt vẫn là rất thông minh, tất nhiên quan trọng hơn là có thể hiểu được suy nghĩ của anh trai mình.

“Cái này?” Phạm My có hơi mâu thuẫn. Hôm nay hai ông bà cụ Đường có việc nên đã đi rồi, cho nên cũng chỉ có mình bà ở nhà trông hai cháu, bây giờ hai đứa lại chia nhau ra, bà lại không thể phân thân.

Thật đúng là một vấn đề khó khăn.

“Bà, bà ở nhà chơi với em con đi, con nhờ tài xế đưa đi.” Đường Minh Hạo lặng lẽ làm động tác tay với em gái, sau đó không đợi Phạm My kịp phản ứng thì đã chạy đi.

Nhà họ Đường có tài xế riêng, nhưng hôm nay đầu tiên là chở hai ông bà cụ đi, sau đó Tô Khiết cũng đi, cho nên giờ cũng chỉ còn lại một tài xế nhỏ tuổi nhất – Tiểu Lưu.

Tài xế Tiểu Lưu không phải là thành viên của tám gia tộc lớn, mà là người được Đường Lăng tìm ở ngoài về, chỉ bởi vì một điều – kỹ năng lái xe của anh ta rất tuyệt vời.

Cậu nhóc Đường Minh Hạo chính là nhìn trúng anh ta, bởi vì người này không dám nói, cũng sẽ không nói chuyện của nhóc cho người lớn. Nếu như nhóc tìm mấy vị tài xế lão làng kia, bọn họ chưa chắc sẽ đồng ý.

“Nhanh thôi, chở tôi đi ra ngoài.” Đường Minh Hạo tìm được Tiểu Lưu rồi trực tiếp lôi người đi.

“Cậu chủ nhỏ, cậu muốn đi đâu?” Tiểu Lưu kinh ngạc, thật ra ở nhà họ Đường, ngoại trừ Đường Lăng thì ít khi có ai gọi đến anh ta, người bình thường đều sợ ngồi xe của anh, bởi vì anh lái xe nhanh.

Một cậu bé khẳng định muốn ngồi xe anh ta? Người lớn trong nhà sẽ đồng ý sao?!

“Đi theo dõi.” Đường Minh Hạo lướt mắt nhìn anh ta, nói thẳng mục đích của mình, không nói rõ sẽ không có thể làm nên chuyện.

“Theo dõi?” Tiểu Lưu kinh ngạc, hai mắt sáng quắc: “Được á, tôi rất thạo cái này.”

Tài xế Tiểu Lưu trước kia là một tay đua, bởi vì đắc tội người khác nên xém chút đã bị hại chết trong lúc thi đấu, là Đường Lăng cứu anh ta, cho nên anh ta luôn muốn đi theo Đường Lăng.

Bình Luận (0)
Comment