Cô Vợ Câm Quá Bá Đạo

Chương 1787

Chương 1787

Không, nói đúng hơn là xem đây là công ty nhà mình.

Thư ký Nguyễn: “…”

Cô còn có thể nói gì được? Cô biết nói gì đây chứ?

Nếu là do thư ký Lưu thu xếp, vậy thì chắc chắn một thư ký nhỏ bé như cô không dám quản nhiều rồi.

Nếu thư ký Lưu đã dẫn đứa trẻ này lên đây, cho dù cô bé không phải là con chủ tịch, có lẽ cũng có mối quan hệ không bình thường với anh ấy.

“Được, vậy cháu vào trong đợi chủ tịch đi, chủ tịch đang họp, nên phải đợi thêm một lúc nữa, cháu có thích ăn gì không, để dì mua cho cháu.” Thư ký Nguyễn cảm thấy mình không thể bỏ mặc một mình đứa trẻ này ở trong văn phòng như thế được.

“Cảm ơn dì, cháu muốn ăn kem, dì có thể mua giúp cháu không?” Đường Vũ Kỳ vừa nghe thấy có đồ ăn, mắt liền sáng lên, tất nhiên, cô bé thích ăn kem nhất rồi.

“Được, để dì đi mua giúp cháu.” Thư ký Nguyễn cũng không khỏi bật cười trước khuôn mặt tươi cười của công chúa nhỏ Đường Vũ Kỳ.

Đứa trẻ này thật đáng yêu, làm người khác khó mà ghét được.

Thư ký Lưu nhanh chóng đi xuống lầu, người tới giao đồ đã đứng đợi ở dưới lầu rồi, anh nghĩ chủ tịch nhà mình đang đợi mình, nên lấy đồ xong thì vội vàng lên lầu, đi vào phòng họp.

Trong phòng họp, cậu ba Nguyễn đang lắng nghe báo cáo với vẻ mặt vô cảm, thư ký Lưu mở cửa bước vào, rồi đi tới bên anh, đặt đồ trong tay mình tới trước mặt anh.

Thư ký Lưu nghĩ tới chuyện của công chúa nhỏ, trong lòng rất mâu thuẫn, anh biết, anh không nên dẫn cô bé tới văn phòng chủ tịch, nhưng anh đã làm thế rồi, cô bé không hề cho anh cơ hội để hối hận, anh thật sự, thật sự hết cách rồi.

Thư ký Lưu nghĩ, mình có nên nói chuyện này cho chủ tịch biết không, dù gì công chúa nhỏ cũng đang ở trong văn phòng chủ tịch, nên anh không thể nào né tránh được.

Nhưng đúng lúc này, một quản lý cấp cao trong công ty bỗng đặt ra một câu hỏi, cắt ngang lời thư ký Lưu định nói.

Rồi mấy người đó liên tục thảo luận với nhau, còn cậu ba Nguyễn thì khẽ nhíu mày lắng nghe, thư ký Lưu thấy chủ tịch nhà mình hiện rõ sự không vui, thì nhất thời không dám nói chuyện của công chúa nhỏ ra nữa.

Cuộc họp vẫn tiếp tục tiến hành.

Trong Nguyễn thị.

Cuộc họp đã mở gần một tiếng đồng hồ rồi, bởi vì gần đây cậu ba Nguyễn không đề để tâm đến chuyện công ty, nên việc được dồn lại thật sự không hề ít, có rất nhiều chuyện mấy quản lý cấp cao không đưa ra ý kiến thống nhất, nên tranh cãi rất kịch liệt.

Thư ký Lưu vẫn chưa tìm được cơ hội để nói chuyện của công chúa nhỏ.

Nếu là ngày thường khi mở cuộc họp, bọn họ sẽ không dám tranh cãi thế này, nhưng hôm nay rõ ràng cậu ba Nguyễn rất khác thường.

Cậu ba Nguyễn chỉ lặng lẽ ngồi ở đó, không nói gì, cũng không lên tiếng ngăn cản cuộc tranh cãi giữa bọn họ.

Chủ tịch không nói gì, nên bọn họ càng tranh cãi nảy lửa hơn.

“Chủ tịch…” Thư ký Lưu thấy chủ tịch nhà mình vẫn luôn im lặng, cũng chẳng hề nhúc nhích thì khẽ gọi, sao anh cứ cảm thấy chủ tịch lại bắt đầu thất thần rồi đó.

Bình Luận (0)
Comment