Cô Vợ Câm Quá Bá Đạo

Chương 2267

Chương 2267

“Nếu như cô không làm theo yêu cầu của tôi vậy thì tôi thật sự không thể đảm bảo tiếp theo tôi sẽ làm ra chuyện gì.” Sở Bách Hà không muốn Bùi Vũ Ninh trì hoãn thêm nữa, cũng không muốn Bùi Vũ Ninh có thể vượt qua cửa ải này vì vậy trực tiếp lên tiếng dọa dẫm Bùi Vũ Ninh.

“Bùi Vũ Ninh, cô hiểu tôi mà. Chuyện gì tôi đều có thể làm được, ví dụ như, tôi có thể ở đây lớn tiếng nói, Bùi Vũ Ninh yêu thầm Miêu Ngôn.” Sở Bách Hà cảm thấy những lời cô vừa nói có lẽ còn chưa đủ vì vậy bổ sung thêm một câu tăng tính uy hiếp thêm phần kích thích.

Anh Phó nghe được lời Sở Bách Hà nói, ánh mắt lập tức nặng nề trầm xuống. Chuyện này anh sớm đã biết nhưng khi nghe Sở Bách Hà nói ra khiến anh vẫn cảm thấy đặc biệt chói tai.

Bùi Vũ Ninh âm thầm cắn răng, giờ phút này hận đến nghiến răng nghiến lợi. Nhưng vì không có biện pháp nào khác, đối với Sở Bách Hà cô cũng là hiểu rõ, Sở Bách Hà chính là một kẻ đại ma đầu chỉ lo sợ thiên hạ không đủ loạn.

Bùi Vũ Ninh biết, Sở Bách Hà là loại người mà bất cứ chuyện gì đều có thể làm ra được.

Việc cô thầm yêu đàn anh của mình đã sớm chẳng còn là chuyện gì bí mật, những năm nay cô vì người ấy mà đã làm rất nhiều rất nhiều việc, cô muốn đàn anh sẽ biết. Trước đó đàn anh còn nói quan hệ của bọn họ thân thiết, vậy cũng được xem như đã đáp ứng cô rồi đi?

Nhưng suy cho cùng, Bùi Vũ Ninh vẫn còn chưa xác định, huống hồ cô cũng không thổ lộ trực tiếp với anh ấy, không biết rốt cuộc đàn anh có thích cô hay không.

Hiện tại vẫn còn trong bữa tiệc của Ngụy Khang, ở đây có nhiều người như vậy, hơn nữa đều là những người có thân phận có địa vị.

Nếu như Sở Bách Hà thật sự sẽ nói chuyện đó ra ở đây, chỉ sợ cô sẽ gây ra phiền phức cho đàn anh.

“Được rồi, được rồi, không phải là trò chơi sao? Làm theo lời cô nói là được rồi.” Bùi Vũ Ninh suy nghĩ, cuối cùng quyết định làm theo những gì Sở Bách Hà nói.

Người cô lựa chọn hôn là anh Phó, sẽ nhanh chóng kết thúc thôi.

Hơn nữa chỗ bọn họ đang ngồi là một vị trí tương đối khuất, cũng không có ai chú ý đến bên này, nên sẽ không bị người nhìn thấy đi?

Bùi Vũ Ninh theo bản năng nhìn về hướng Miêu Ngôn, cô thấy Miêu Ngôn đang nói chuyện cùng người khác mà không nhìn về bên này, nhất thời thở phào nhẹ nhõm.

Anh Phó phát hiện phản ứng đầu tiên của Bùi Vũ Ninh là đi nhìn Miêu Ngôn, ánh mắt anh hiện lên rõ ràng vài phần lạnh lùng, cô để ý đến vị đàn anh đó nhiều như thế sao?

Đàn anh đó có gì tốt? Đáng để cô như vậy?

Bùi Vũ Ninh suy nghĩ một chút, cho dù có xuất đầu lộ diện hay không cũng đều là một con dao, dù sao trốn tránh cũng không được, chỉ có thể nhắm mắt lại, Bùi Vũ Ninh đã quyết định phải làm cho nên cũng không do dự nữa. Cô nhanh chóng ngồi gần anh Phó, áp sát lại, sau đó cấp tốc đặt xuống một nụ hôn lên mặt anh, cuối cùng Bùi Vũ Ninh lại nhanh chóng ngồi nghiêm chỉnh trở về.

Vẻ mặt vốn dĩ tràn ngập mây đen u ám, lúc này mây đen đã bay đi, phút chốc cơ thể anh Phó trở nên cứng ngắc, vẻ lạnh lùng trên khuôn mặt cũng dần tan biến, lãnh ý trong đôi mắt cũng nhanh chóng biến mất. Anh vẫn ngồi nguyên chỗ đó, không động, cũng không nói chuyện. Tựa hồ cả người như biến thành pho tượng.

Mặc dù tốc độ của Bùi Vũ Ninh rất nhanh, môi cô chỉ chạm nhẹ lên mặt anh nhưng cảm giác chỗ đó vô cùng rõ ràng, nụ hôn như in lên khuôn mặt, sau đó nhanh chóng thẩm thấu qua làn da, cuối cùng lan ra toàn thân. Nhất thời, anh cảm thấy cả người đã sớm mềm như cọng bún!

Bùi Vũ Ninh muốn tốc chiến tốc thắng nhưng lại hôn anh Phó quá nhanh, nhìn từ xa có vẻ như cô đang trộm thơm rồi chạy đi trong khi anh Phó không chú ý.

Miêu Ngôn nhìn thì giống như đang nói chuyện với người ta, không chú ý gì tới Bùi Vũ Ninh, nhưng thật ra là chú ý tới động tác của Bùi Vũ Ninh.

Bình Luận (0)
Comment