Cô Vợ Câm Quá Bá Đạo

Chương 2456

Chương 2456

“Anh năm, anh chưa phát hiện ra đây là chuyện hiếm có sao? Có thể làm cho anh ba chịu đả kích nặng nề, còn gọi chúng ta đến mượn rượu giải sầu, anh đã gặp qua tình huống như vậy chưa sao? Anh có chắc sau này còn có thể nhìn thấy không? Anh thấy chuyện hiếm có thì không muốn xem trò hay sao? Anh bỏ lỡ cơ hội này thì không còn nữa đâu.” cậu bảy rất nghiêm túc phân tích cho cậu năm Tào.

“Cậu nói rất có lý.” Cậu năm Tào nghe cậu bảy nói thì không nhịn được đồng ý.

“Cho nên, chúng ta xem trò hay trước rồi nói, chúng ta cũng không cần nhọc lòng chuyện sau đó, một mình anh ba lo là được.” cậu bảy rất là vui sướng làm quyết định, mặc kệ thế nào, trước đem náo nhiệt nhìn lại nói.

Lúc này không ai phản đối, rõ ràng hiện tại bốn người đều muốn xem trò hay của cậu ba Nguyễn.

“Này, sao anh cả không đến? Gần đây anh cả vẫn luôn ở thành phố A, với tốc độ của anh cả thì cũng phải đến rồi chứ?” Cậu năm Tào không nhìn thấy Đường Lăng thì không khỏi thắc mắc: “Anh ba không thông báo cho anh cả sao?”

Mấy người kia nghe cậu năm Tào nói thì ngẩn người.

“Chị dâu là em gái của anh cả, chị dâu vứt bỏ anh ba, lúc này anh ba gọi anh cả đến thì rất xấu hổ, cho nên có lẽ anh ba không gọi anh cả.” cậu bảy lại phân tích giúp mọi người.

“Không phải chứ? Chẳng lẽ chị dâu thật sự vứt bỏ anh ba?” Tịch Xuyên ngẩn người, sau đó kinh ngạc kêu một tiếng, tuy rằng vừa rồi anh ta suy đoán như thế nhưng luôn không quá tin tưởng.

Tịch Xuyên cũng biết vừa rồi mọi người cũng không quá tin tưởng vào suy đoán này, hơn nửa là nói giỡn, nhưng hiện tại anh ba không thông báo cho anh cả đến làm cho suy đoán vừa rồi càng thêm chắc chắn.

Dù sao từ trước đến nay quan hệ của anh cả và anh ba tốt nhất, hơn nữa hiện tại anh cả là anh trai của chị dâu, anh ba không có lý do gì chỉ thông báo cho bọn họ mà không nói anh cả.

Lúc này mọi người không nói gì nữa, ngay cả cậu bảy cũng giữ im lặng, tuy rằng vừa rồi anh ta nói muốn xem trò hay, nhưng nếu thật sự xảy ra chuyện này thì anh ta chắc chắn không đành lòng xem trò hay.

“Hay là em gọi điện thoại cho anh cả hỏi một chút?” Cậu năm Tào phá vỡ im lặng: “Hoặc là anh cả vẫn đang ở trên đường, còn chưa kịp đến đây? Em gọi cho anh cả cũng có thể thuận tiện hỏi thăm tình hình.”

“Cậu chú ý cách dùng từ.” Cậu hai Trác thấp giọng nhắc nhở một câu.

“Yên tâm, em biết nên nói thế nào.” Cậu năm Tào là cục trưởng cục cảnh sát nên biết rất rõ kỹ xảo tra hỏi.

Cậu năm Tào lấy điện thoại ra gọi cho Đường Lăng.

“Alo, thằng năm, có chuyện gì?” Điện thoại vang lên hai tiếng, điện thoại được kết nối, giọng nói của Đường Lăng truyền tới.

“Anh cả, anh đang ở đâu?” Cậu năm Tào nhìn mấy người trong phòng một cái, sau đó giả vờ tùy ý hỏi một câu.

“Ở nhà, có việc gì?” Đường Lăng vẫn luôn nói ngắn gọn.

“Ở nhà cũ họ Đường sao?” Cậu năm Tào lại hỏi một câu, nhưng anh ta nghe thấy Đường Lăng nói mình ở nhà thì trong lòng đã có thể chắc chắn anh ba không thông báo cho anh cả đến đây.

“Không có, công ty có chút việc, tôi xử lý xong rồi nên tôi ở bên này.” Đường Lăng hiếm khi giải thích: “Sao vậy? Xảy ra chuyện gì?”

“Không có việc gì, đã lâu rồi chúng ta chưa gặp nhau, em muốn tìm thời gian gặp mặt.” Cậu năm Tào vừa có ý giải thích cũng có ý thăm dò.

“Được, cậu sắp xếp đi, đến lúc đó cậu gọi cho tôi.” Đường Lăng thoải mái đồng ý, mấy anh em bọn họ gặp nhau là chuyện bình thường.

Bình Luận (0)
Comment