Cô Vợ Câm Quá Bá Đạo

Chương 2562

CHƯƠNG 2562

Anh tin tưởng năng lực của thư kí Lưu, cho nên kế tiếp, rất nhanh thôi, anh có thể mở họp báo.

Đến lúc đó, tất cả đều nên được giải quyết!

Lúc thư kí Lưu của Nguyễn thị đi thúc giục luật sư chuyên môn nhanh chóng xử lí xong thủ tục cuối cùng, luật sư nghi hoặc: “Tổng giám đốc rốt cuộc là có ý gì à, thay đổi bất ngờ quá, loại chuyện này thay đổi như vậy, sợ là cuối cùng cũng không tìm được nhà thứ hai, thư kí Lưu, tổng giám đốc rốt cuộc là nghĩ sao vậy?”

Luật sư thật sự rất hoài nghi, khó hiểu, anh ta chưa từng thấy ai làm chuyện này mà lại gấp như vậy, cũng không biết tổng giám đốc nghĩ sao? Tổng giám đốc có phải có chuyện gì khó xử không? Tổng giám đốc có phải bị ép không?

Nếu không bị ép, ai lại vội vàng làm chuyện này!

“Anh lo nhiều vậy làm gì? Trong lòng tổng giám đốc nghĩ thế nào sao tôi biết, kêu anh làm thì anh nhanh làm xong đi, tôi nói anh nghe, hôm nay tâm trạng tổng giám đốc không tốt lắm, nếu anh không làm xong nhanh lên, tự gánh lấy hậu quả.” Thư kí Lưu cũng không phải hù dọa luật sự, anh ta nói theo tình hình thực tế, giọng điệu tổng giám đốc vừa nghe liền biết là tâm trạng không tốt, không, phải nói là tâm trạng rất khó chịu.

Cho nên, đây thật sự là lời nhắc nhở thật lòng của thư kí Lưu: “Tổng giám đốc đã gọi điện thoại hai lần để thúc giục chuyện này rồi.”

“Rồi, rồi, tôi biết rồi, cám ơn thư kí Lưu nhắc nhở.” Luật sư là người thông minh, hiểu được ý của thư kí Lưu, cũng không dám … trì hoãn nữa.

“Làm xong chuyện rồi, thì anh hãy lập tức gọi cho tôi.” Thư kí Lưu nhớ tới dặn dò lúc trước của tổng giám đốc, không nhịn được dặn dò thêm một câu.

“Được, được.” Luật sư càng mờ mịt, nhưng lúc này luật sư không có hỏi nhiều, mà nhanh chóng gật đầu đồng ý, thư kí Lưu dặn dò thêm 1 lần nữa chắc chắn là ý của tổng giám đốc.

Tổng giám đốc nhất định là vô cùng sốt ruột, nhưng luật sư không rõ tổng giám đốc vì sao gấp như vậy, chuyện này cũng không có lợi gì cho tổng giám đốc, hơn nữa ngược lại nó còn có hại cho tổng giám đốc.

Lẽ nào là bị ông cụ Nguyễn ép buộc? Nếu là như vậy tổng giám đốc thật là đáng thương.

Nhưng, chuyện này không phải anh ta nên quan tâm, nhưng trong lòng luật sư không nhịn được thở dài, gia đình hào môn thật là khiến người ta khó hiểu mà, sinh ra trong gia đình giàu có cũng không dễ dàng gì.

Sau khi thư kí Lưu trở lại văn phòng, thì sắp xếp lại việc của mình, thư kí Lưu trước giờ làm việc đến nơi đến chốn, dù trong tình huống nào anh ta cũng muốn làm tốt công việc.

Thư kí Lưu làm được một nửa công việc thì trợ lí của anh ta gõ cửa đi vào, nét mặt trợ lí rất khẩn trương: “Thư kí Lưu, tổng giám đốc đến rồi, anh, anh nhanh đi qua đó đi.”

“Làm sao vậy? Xảy ra chuyện gì?” Thư kí Lưu cũng hết hồn, trợ lí hoảng hốt như vậy, đã xảy ra chuyện gì rất nghiêm trọng sao?

“Dáng vẻ tổng giám đốc rất đáng sợ, tổng giám đốc tới thì liền đi thẳng vào văn phòng, nãy giờ không ai dám tới gần văn phòng cả, chị Trác kêu em tới tìm anh.” Trợ lí nhớ tới dáng vẻ của tổng giám đốc thì sợ tới người run lẩy bẩy, thật là đáng sợ, rất đáng sợ.

“Ừ, anh biết rồi, anh qua ngay.” Thư kí Lưu nhớ tới giọng điệu đáng sợ của tổng giám đốc trong điện thoại lúc nãy, lại thấy dáng vẻ sợ hãi của trợ lí, anh ta không dám trì hoãn.

Bình thường dù xảy ra chuyện gì tổng giám đốc cũng sẽ không để lộ cảm xúc ra mặt, nhưng lúc này lại dọa sợ cả trợ lí?

Rốt cuộc là đã xảy ra chuyện gì, mà khiến tổng giám đốc trở nên như vầy?

 

Bình Luận (0)
Comment