Cô Vợ Câm Quá Bá Đạo

Chương 3298

Chương 3298

“Tôi biết, tôi biết chứ, nhưng mà tình huống bây giờ không giống như vậy.” Đương nhiên quản gia Trọng cũng biết rõ, nhưng mà ông ta biết rõ cũng vô dụng thôi, phải để thành chủ tiếp nhận mới được.

“Sao lại không giống?” Chú Lương nghe không hiểu lời của quản gia Trọng.

…” Quản gia Trọng trầm mặc một chút, sau khi suy nghĩ thì cuối cùng vẫn nói: “Thành chủ chỉ chấp nhận cô cả nhà họ Đường là công chúa Quỷ Vực Chỉ Thành.”

Lúc quản gia Trọng nói ra lời này, mặc dù âm thanh không lớn nhưng mà lại cực kỳ chắc chắn, không cần phải nghi ngờ điểm này, từ phản ứng lúc nãy của thành chủ, ông ta có thể hoàn toàn xác định.

“Có ý gì?” Chú Lương bắt ngờ, rõ ràng giọng nói cao hơn mấy phần, không biết là bởi vì quá kinh ngạc hay là bởi vì nghe không hiểu.

Lúc này, Cậu Tô vẫn còn chưa đi khỏi, nghe thấy tiếng kêu kinh ngạc của chú Lương, Cậu Tô giật mình, có chút hiếu kỳ nhìn về phía chú Lương, từ nhỏ ông ta đã đi theo chú Lương, đây là lần đầu tiên nhìn thầy chú Lương có phản ứng kinh ngạc như vậy.

Mặc dù Cậu Tô không nghe thấy người đầu dây bên kia nói cái gì, nhưng mà Cậu Tô cũng có thể đoán được cuộc gọi này là do quản gia Trọng gọi tới, chỉ có điều là Cậu Tô không biết quản gia Trọng nói gì với chú Lương, vậy mà lại để chú Lương kinh ngạc như thế.

“Lương, ông không nghe lầm đâu, thành chủ chỉ nhận cô cả nhà họ Đường là công chúa Quỷ Vực Chỉ Thành, nếu cô cả nhà họ Đường không phải là công chúa của chúng ta, thành chủ nói là không cần phải tìm nữa.” Lúc nãy ở trong phòng quản gia Trọng đã biết rõ đạo lý này, lúc trước ông ta nói vẫn muốn đi tìm công chúa, vốn dĩ còn tưởng là chỉ cần tìm được công chúa chân chính thì chắc chắn thành chủ sẽ vui mừng, nhưng mà phản ứng của thành chủ đã khiến quản gia Trọng biết rõ chuyện không phải là như thê.

Cho nên giờ phút này quản gia Trọng cảm thấy so với việc lại đi tìm công chúa, chẳng bằng lại xác định một lần nữa.

Đương nhiên quản gia Trọng dự định trước tiên giấu diềm thành chủ, thành chủ không thể chấp nhận đả kích, không thể mang đến hy vọng cho thành chủ rồi lại để thành chủ thất vọng một lần nữa.

Nếu như phải nhận đả kích một lần nữa thì chắc chắn là thành chủ sẽ đổ bệnh.

Thành chủ hiện tại không còn là thành chủ của hai mươi lăm năm trước, thành chủ hiện tại đã không còn ý chí muốn sống.

“Không cần tìm?” Chú Lương kinh ngạc kêu lên lần nữa, lần này trong âm thanh của ông ta rõ ràng có mang theo mấy phần khó tin.

“Đúng vậy, đây là ý của thành chủ, cũng là nguyên văn câu nói của thành chủ.” Lúc nãy quản gia Trọng nói nhiều như vậy mà thành chủ nhà mình lại không có bắt cứ phản ứng gì, quản gia Trọng đã hiểu câu nói đó của thành chủ không phải chỉ là đang nói suông, mà là vô cùng nghiêm túc.

“Nếu như cô cả nhà họ Đường không phải là công chúa của chúng ta, vậy thì cũng không cần tìm công chúa chân chính, cứ để công chúa chân chính lưu lạc ở bên ngoài à? Thành chủ đồng ý hả?” Lúc này, chú Lương thật sự rất kinh ngạc, ông ta đã quên mắt việc che giấu âm thanh.

Trong nháy mắt, Cậu Tô mở to mắt, anh ta nghe thấy cái gì đây chứ, anh ta nghe thấy cái gì?

Nếu cô cả nhà họ Đường không phải là công chúa Quỷ Vực Chỉ Thành bọn họ, vậy thì không cần phải tiếp tục đi tìm công chúa nữa?

Có chuyện gì xảy ra vậy?

Tại sao anh ta lại cảm thấy kỳ ảo như thế?

“Đây chính là ý của thành chủ.” Quản gia Trọng cũng không ngờ tới chuyện lại biến thành như vậy, nhưng mà chuyện chính là như vậy đó, chính là ý của thành chủ.

“Quả thật… quả thật…” Hiện giờ chú Lương không thể nào chấp nhận được tình huống như thế, ông ta muốn mắng người, nhưng mà nghĩ đến đây là ý của thành chủ, lời đến khóe miệng, chú Lương vẫn cố gắng ép xuống.

“Chẳng lẽ là ông không khuyên bảo thành chủ hả, chẳng lẽ ông cứ… hồ đồ theo thành chủ?” Cảm xúc của chú Lương hơi quá kích động, ông ta cảm thấy cái này hoàn toàn chính là đang hồ đồ.

Bình Luận (0)
Comment