Cô Vợ Câm Quá Bá Đạo

Chương 3391

Chương 3391

“Tôi biết chắc chắn anh muốn kết hôn, tôi cũng biết thân phận của anh, chắc chắn tôi sẽ không làm ra bắt kỳ chuyện gì phá hỏng hôn sự của anh, hơn nữa, thỏa thuận năm năm của chúng ta đã kết thúc rồi, bây giờ, anh kết hôn của anh, tôi…” Liễu Ảnh cảm thấy cô ta thật sự muốn nói rõ ràng, từ trước đến nay cô ta thật sự không có suy nghĩ gì khác với anh ta, thỏa thuận năm năm kia của bọn họ, giữa anh ta và cô ta cũng không có bắt kỳ thứ gì khác.

“Em cái gì?” Đôi mắt Tư Đồ Không nheo lại nhìn cô ta, mang theo sự lạnh lùng, ẩn nhẫn sự tức giận sắp không kiềm chế được, anh ta biết cô ta vẫn luôn đợi thỏa thuận năm năm kết thúc, sau đó rời đi…

Sau khi rời đi thì sao? Đi tìm người trong lòng cô ta?

“Tôi đi làm chuyện của tôi.” Liễu Ảnh lặng lẽ thở phào, mặc dù giữa anh ta và cô ta chỉ có thời gian năm năm, mặc dù năm năm này đã qua đi, nhưng Liễu Ảnh biết có rất nhiều chuyện không thể thay đổi.

Thực ra cô ta cũng không nghĩ cẩn thận sau khi thỏa thuận năm năm của bọn họ kết thúc, cô ta muốn làm gì, hoặc một mình đi ra ngoài giải tỏa tâm trạng, hoặc đi học cái gì đó.

Tình yêu gì đó thực ra cô ta không hề có tham vọng quá cao, ở cùng với Tư Đồ Không năm năm, làm tình nhân ngầm năm năm, cô ta còn có quyền gì đi theo đuổi tình yêu.

Nghĩ đến chuyện của tương lai, thậm chí Liễu Ảnh có chút mơ hồ, lại có chút hi vọng.

Dù sao năm năm cô ta ở bên Tư Đồ Không, cô ta không hề có tự do, việc cô ta muốn làm đều không làm được, cho dù cô ta muốn đi du lịch cũng rất khó.

Ít nhất sau khi cô ta kết thúc với anh ta, cô ta có tự do, cái này ít nhất đáng để mong đợi.

Nhưng, lúc này ánh mắt mong đợi kia của cô ta lại đâm sâu vào mắt mắt của Tư Đồ Không, thậm chí còn đâm vào trái tim của anh ta.

Cô ta ở bên cạnh anh ta luôn luôn là dáng vẻ ép dạ cầu toàn, nghĩ đến việc rời khỏi anh ta, lại là khuôn mặt tràn đầy sự mong đợi như vậy.

Mong đợi cái gì? Mong đợi tình yêu của cô ta?

Mong đợi người trong lòng của cô ta?

Mong đợi nhanh chóng lao vào vòng tay người trong lòng của cô ta.

“Tôi đã nói rất rõ ràng với em, đừng nghĩ đến chuyện rời đi.” Vẻ mặt của Tư Đồ Không hoàn toàn sa sầm, giọng nói đã trở nên lạnh lùng, anh ta không cho phép cô ta rời đi, muốn tìm người trong lòng của cô ta sao? Nằm mơ.

Chỉ cần Tư Đồ Không anh ta còn sống, cô nghĩ cũng đừng có nghĩ đến!

“Tư Đồ Không, chúng ta đã nói rõ ràng rồi, hơn nữa chúng ta đã thỏa thuận, tôi chỉ đồng ý với anh năm năm, tôi…” Liễu Ảnh vừa nhắc đến vấn đề này không khỏi tức giận, giọng nói không khỏi cao lên máy phần, cô nhận ra nơi này không thích hợp, mới đè giọng xuống: “Lúc đó đã nói rồi, anh bỏ tiền ra cứu ba tôi, tôi chỉ bán cho anh năm năm.”

Đây là sự thật, thời gian năm năm Liễu Ảnh đã quen rồi, vì vậy bây giờ không có gì là không thể mở miệng.

Đôi mắt đang nheo lại của Tư Đồ Không lóe lên, anh ta thật sự không thích cách nói này của cô ta, nhưng anh ta cũng biết, lời này là anh ta nói, hơn nữa lúc đó anh ta còn nói rất nhiều lời quá đáng hơn.

Bây giờ nghĩ lại lúc đó anh ta thật sự rất khốn nạn, nhưng những chuyện đã qua không thể thu lại được, bây giờ anh ta muốn giữ cô ta ở lại bên cạnh mình, không phải là tình nhân, không phải là bắt kỳ thân phận không thể gặp người khác nào, anh ta muốn để cô quang minh chính đại ở bên cạnh anh ta.

Anh ta biết bây giờ cô vẫn chưa chấp nhận được, nhưng không sao, anh ta có thể khiến cô dần dần tin tưởng anh ta, chấp nhận anh ta, anh ta có thể bù đắp những chuyện khốn nạn anh ta đã làm năm năm trước.

Tư Đồ Không đang định lên tiếng, đúng lúc này điện thoại của Liễu Ảnh đột nhiên vang lên.

Lúc Liễu Ảnh lấy điện thoại ra, nhìn thầy tên gọi đến, đôi mắt của cô ta hơi lóe lên, cô ta không ngờ lúc này Bùi Dật Duy lại gọi điện thoại cho cô ta.

Bình Luận (0)
Comment