Cô Vợ Câm Quá Bá Đạo

Chương 3622

Chương 3622

Như thể không nhận thấy thái độ chống đối của Mặc Thành, cô gái hỏi: “Các em đến chọn quần áo à?”

Giọng nói cô ấy trong trẻo lạnh lùng, lanh lảnh như tiếng suối chảy, thanh thúy mát mẻ, đến cuối câu còn hơi cao giọng, khiến âm thanh uyển chuyển hơn. Mặc Thành rất ít khi nghe thấy một giọng nói đặc trưng như vậy, dễ nghe, và độc đáo. Anh ta bất giác nhìn cô gái kia kĩ hơn.

Đường Vũ Kỳ rất bạo dạn, hơn nữa lại mẫn cảm với ánh nhìn của người khác. Cô bé nhận ra người trước mặt không có ác ý.

Mặc Thành bĩnh tĩnh lại nhìn đối phương. Cách ăn mặc của cô gái này nhìn thoáng qua đã thấy đẹp ngỡ ngàng, tóc cuộn sóng to màu trà sữa caramel, váy hoa dài sặc sỡ có tua rua ở chân váy, chiếc đai lưng cùng màu với tóc, phía dưới treo một viên kim cương màu tím, cổ đeo dây chuyền dài, khuyên tai hình lông chim. Eo thon ngực nở, cao ráo mảnh mai, hoạt bát mà vẫn quyến rũ. Mặc Thành hiếm thấy ai mặc lòe loẹt như vậy, không khỏi tìm nghiền ngẫm thân phận đối phương.

“Tôi tên Lâm Từ, là bạn của chủ cửa hàng. Tôi rất thích cô bé này, hay anh để tôi phối đồ giúp bé được không?” Cô gái tự giới thiệu. Cửa hàng này là chi nhánh của Tổng bộ bên Paris. Đã lâu cô không về đây nên tới xem xét một chuyến, không ngờ lại có thể gặp được cô bé xinh xắn như vậy. Cô rất muốn cô bé làm người mẫu cho mình.

Lâm Từ thấy Mặc Thành không phản ứng thì nghĩ thầm, chắc không phải anh ta tưởng mình là kẻ lừa đảo đấy chứ? Nghĩ một lát, Lâm Từ lại nói: “Hôm nay mọi người mua gì cũng giảm giá năm mươi phần trăm nhé!”

Lời nói của Lâm Từ khiến người ta sửng sốt. Mặc Thành biết cửa hàng này, bất kể khách hàng mua nhiều hay ít cũng sẽ không giảm giá. Vậy mà cô gái này lên tiếng đòi giảm nửa giá? Anh ta tin luôn!

“Được, vừa hay tôi rất ít khi chọn quần áo cho trẻ con.” Mặc Thành không từ chối. Lâm Từ lại nhìn anh ta một lượt từ trên xuống dưới: “Không ngờ anh làm ba vô trách nhiệm thế đấy!”

“…” Mặc Thành muốn giải thích nhưng lại không đành lòng để hai đứa bé bị hiểu lầm nên chỉ đành cam chịu.

Đường Minh Hạo lườm Mặc Thành, phản bác: “Chúng cháu không phải con chú ấy. Chú ấy là chú của chúng cháu, dẫn chúng cháu ra ngoài chơi thôi.” Cậu không muốn cho Mặc Thành vớ bở đâu.

Ánh mắt cô gái nhìn Mặc Thành chợt nóng rực thêm vài phần, nhưng cũng nhanh chóng bình tĩnh lại. Cô dẫn Đường Vũ Kỳ và Đường Minh Hạo đi vào, bên phía này đều là trang phục bé gái, Đường Minh Hạo ngồi một bên chờ, Mặc Thành lẽo đẽo đi theo.

Lâm Từ ngắm nghía Đường Vũ Kỳ một lát, lấy vài bộ đồ xuống, hỏi Đường Vũ Kỳ có cần cô giúp thay quần áo không.

Đường Vũ Kỳ từ chối, cầm quần áo vào phòng thử đồ.

Đầu tiên cô bé thử một chiếc váy không tay màu đỏ thẫm, viền váy là những đóa hoa được thêu tay tinh xảo, không nhìn kỹ thì rất khó nhận ra, nhưng đi dưới ánh mặt trời sẽ phản sáng lấp lánh. Lâm Từ phối cho cô bé một đôi bốt dài màu trắng, nhìn qua trông rất giống chị đại.

Đường Minh Hạo bị thu hút sự chú ý. Trước giờ Đường Vũ Kỳ chỉ mặc đồ màu nhạt, trông rất xinh xắn đáng yêu, ít khi ăn mặc rực rỡ như vậy, nhìn sặc sỡ cool ngầu. Đường Minh Hạo cảm thấy, bây giờ Đường Vũ Kỳ cầm thêm một cái roi da là có thể làm nữ vương được rồi.

Đường Vũ Kỳ lại đi đổi đồ, lúc ra khỏi phòng thay đồ trông như một đóa hoa, mềm mại nõn nà. Tuy vẫn là váy nhưng bồng bềnh bung xõa, làn váy dài ngắn không đều, phần tay áo được may như búp sen. Thoạt nhìn, bộ váy này ngoài mềm mại ra cũng không có gì đặc biệt, nhưng trên lưng có vài thiết kế nho nhỏ, là từng hạt treo tựa như giọt nước, cứ như chuẩn bị nhảy nhót múa lên ngay sau đó. Lâm Từ lại phối cho bé một đôi giày trắng mũi tròn buộc dây, khiến Đường Vũ Kỳ trông như một công chúa ba lê.

Bộ thứ ba là một chiếc váy dài màu trắng, phong cách công chúa, bên ngoài là áo khoác nhỏ, có một chiếc cài áo màu xanh lá hình con bướm. Lâm Từ phối cho cô bé một đôi xăng đan hoa.

Bình Luận (0)
Comment