Gã đàn ông đầu trọc này trời sinh bề ngoài xấu xí, mắt tam giác, mặt dữ tợn, cao lớn vạm vỡ, mặc đồ Đường màu đen. Khi hắn vừa lướt qua, Lý Thiệu Minh đã nhận ra lai lịch của gã đàn ông đầu trọc này ngay.
Gã đàn ông đầu trọc này tên là Cửu Văn Long – đại ca đứng đầu tỉnh lỵ và là cánh tay đắc lực của Quỷ Đói - bá chủ thế giới ngầm phương Bắc - một trong sáu đại ác ma của võ lâm Hắc Ám trong tiệc tối đấu giá từ thiện ở thành phố cảng biển.
Khi đôi mắt tam giác của Cửu Văn Long lạnh lùng chăm chú nhìn Lý Thiệu Minh, Tôn Thiếu Kiệt đứng trong đám người, nhìn chằm vào Lý Thiệu Minh bằng ánh mắt thù hằn.
Còn chưa đợi Lý Thiệu Minh lên tiếng, Cửu Văn Long đã cười khẩy nói: “Lý Thiệu Minh, con trai trưởng của nhà họ Lục – một trong bốn gia tộc lớn của giới võ lâm, cậu ba của tập đoàn tài chính nhà họ Lý thuộc Top mười gia tộc giàu có ở Hoa Hạ. Từ nhỏ không biết võ, ở nhà họ Lục – thế gia võ lâm thì hoàn toàn xa lạ, ở nhà họ Lý bị ông cụ họ Lý chán ghét, lúc mười tám tuổi bỏ nhà ra đi, ra nước ngoài làm một lính đánh thuê. Nghe nói hai tháng trước giới lính đánh thuê ở nước ngoài xảy ra một trận chiến lớn, cậu bị bọn đàn em phản bội, bị ba người nắm binh quyền lớn còn lại dẫn người vây đánh. Hiện giờ người cậu bị thương nặng, cùng đường bí lối, chỉ có thể tạm thời trốn ở Hoa Hạ tránh nạn”.
“Cậu Lý, thân phận của cậu rất lớn, người chống lưng cũng vững chắc. Khó trách đại ca Quỷ Đói có lòng mời chào cậu, thu nhận cậu làm phó sứ của minh chủ Long Ngâm, vậy mà cậu lại có thể từ chối thẳng thừng, thì ra là cậu lăn lộn ở nước ngoài không tệ, ở Hoa Hạ còn có thân phận hiển hách như vậy. Nhưng vậy thì đã sao? Ở đây là Hoa Hạ, chứ không phải nước ngoài của cậu, hơn nữa ở nước ngoài cậu đã bị diệt hết toàn quân, bây giờ cậu đã hai bàn tay trắng, là một người đơn độc rồi”.
“Cậu đã đắc tội với đại ca Quỷ Đói, đại ca Quỷ Đói lường trước được cậu và Hồng Võ quyến định hẹn ngày bảy đấu võ, cần lượng lớn đan dược để nâng cao sức lực của đàn em nên đã ra lệnh, nếu Lý Thiệu Minh đến thành chợ đen mua đan dược, đan dược của thành chợ đen này một viên cũng không bán, cho dù chỉ là đan dược loại kém dễ dàng tìm được trên thị trường. Ai dám bán đan dược cho cậu, thì đối nghịch với đại ca Quỷ Đói”.
“Cậu Lý, không phải cậu rất có bản lĩnh sao? Cậu là con trai trưởng của nhà họ Lục đứng đầu trong bốn gia tộc lớn về bậc thầy luyện đan, chắc chắn cậu hiểu tự luyện đan dược nhỉ? Một nghìn viên đan dược loại kém luyện một viên đan dược loại trung, một ngàn viên đan dược loại trung mới có thể luyện ra một viên đan dược cao cấp. Cậu có bản lĩnh, hình như cậu còn có xưởng chế thuốc của mình nhỉ? Chi bằng cậu đến xưởng chế thuốc tìm đan dược loại kép, tự lấy trăm nghìn viên đan dược loại kém để luyện ra một viên đan dược cao cấp đi, ha ha ha!”
Nói xong, Cửu Văn Long và bọn đàn em cùng nhau bật cười ha ha.
Chợ đen của tỉnh lỵ này không nhỏ, đã tụ họp đan dược, đồ cổ, vũ khí và các loại khác từ tiểu thương chợ đen và năm sáu chục cao thủ cấp Tông Sư, bên cạnh Cửu Văn Long còn dẫn theo mấy chục tên cao thủ cấp Tông Sư. Võ sĩ sợ đám đông nên Cửu Văn Long hoàn toàn không sợ đắc tội với Lý Thiệu Minh. Nếu anh dám ra tay trước thì để hơn trăm tên cao thủ cấp Tông Sư cùng nhau vây đánh anh là được. Thay đổi số lượng sinh ra thay đổi chất lượng, mặc dù cao thủ cấp Tông Sư không bằng cao thủ Thần Cấp, nhưng một trăm tên cao thủ cấp Tông Sư cùng xông lên cũng sẽ khiến không ít cao thủ Thần Cấp cảm thấy đau đầu.
Hơn nữa, tỉnh lỵ này còn là địa bàn của Cửu Văn Long, ở đây có trăm nghìn tên đàn em của Cửu Văn Long.
Nghe Cửu Văn Long nói vậy, Lý Thiệu Minh đã hiểu, thì ra lúc anh ở buổi tiệc đấu giá từ thiện đã đắc tội với Quỷ Đói, Quỷ Đói này thông minh, đã lường trước được anh và Hồng Võ sắp đại chiến, cần đan dược loại trung số lượng lớn. Bây giờ anh cầu xin Quỷ Đói thì hắn sẽ cố ý gây khó dễ, nói với bọn đàn em không được bán đan dược cho anh.
“Cô Đào, không biết cô đến đây nên không tiếp đón từ xa. Nếu như có sơ suất, vẫn mong cô Đào bỏ qua. Hình như cô cần rất nhiều đan dược nhỉ? Chỗ tôi vừa hay tích trữ được mấy chục tấn, cô cần bao nhiêu, tôi nhất định sẽ bảo bọn đàn em bán hết cho cô một viên cũng không để lại. Nói đến đan dược, thật ra phương Bắc chúng tôi còn nhiều hơn Giang Nam giàu có và đông đúc. Bởi vì phương Bắc của chúng tôi sản xuất nhiều nhân sâm, thứ không thiếu nhất chính là bảo vật sơn sâm luyện chế đan dược”, Cửu Văn Long lén nhìn Lý Thiệu Minh bằng đôi mắt tam giác và khẽ cười với Đào Uyển Nhi.
“Bàn về số lượng đan dược, quả thật phương Bắc là đứng số một”, Đào Uyển Nhi cũng cười lịch sự.
“Vậy thì, cô Đào, chúng tôi mời? Cô cần bao nhiêu đan dược, tôi bảo đàn em sắp xếp xe cho cô ngay?”, Cửu Văn Long nhướng đôi chân mày thô kệch.
“Được”, Đào Uyển Nhi liếc nhìn Lý Thiệu Minh, trên gương mặt cũng không kìm được nụ cười kiêu ngạo.
Không ngờ Lý Thiệu Minh lại đắc tội với Quỷ Đói, Cửu Văn Long này cố ý ghét bỏ Lý Thiệu Minh, nâng đỡ nhà họ Đào, làm nhà họ Đào nở mày nở mặt, khiến trong lòng cô ta vui vẻ không nói thành lời.
Không sai, tâm trạng của cô ta hôm nay rất tốt.
“Đại ca, cái thứ chó má này cố ý ghét bỏ chúng ta”, Chu Bảo Bảo tức giận liếc xéo Cửu Văn Long.
“Cửu Văn Long, ông đứng lại”, Lý Thiệu Minh vốn im lặng, cuối cùng anh không nhịn được lập tức lên tiếng.
“Sao thế?”, Cửu Văn Long xoay người qua liếc xéo.
“Ba tỉnh phương Bắc, đã có hai tỉnh bị cô chủ nhà họ Đào mua sạch đan dược rồi. Mà chợ đen lớn nhất thủ đô và chợ đen các tỉnh phía nam mới có đan dược lưu truyền, sẽ lập tức bị các gia tộc lớn thu mua sạch sẽ và cất giấu, ngoài đan dược ở đây, dường như chúng tôi không mua được đan dược gì rồi”, Lý Thiệu Minh nói.
“Là vậy à?”, Cửu Văn Long nở nụ cười xấu xa.
“Ở buổi tiệc đấu giá tôi đã thất lễ với Quỷ Đói nên Quỷ đói vẫn luôn ghi thù tôi đến bây giờ sao?”, Lý Thiệu Minh hỏi.
“Đúng vậy”, Cửu Văn long nói.
“Tôi phải làm thế nào, Quỷ Đói mới bán đan dược cho tôi?”, Lý Thiệu Minh hỏi.
“Ở buổi đấu giá cậu đã thất lễ với đại ca Quỷ Đói, tính tình của đại ca Quỷ Đói chắc cậu biết, thiếu sót phải trả, không ai dám thất lễ với đại ca Quỷ Đói. Cậu đã kết thù kết oán với anh ấy, cho dù cậu làm thế nào đại ca Quỷ Đói cũng không chịu tha thứ cho cậu đâu. Trừ phi...”, Cửu Văn Long nói.
“Trừ phi cái gì?”, Lý Thiệu Minh hỏi.
“Trừ phi… cậu bằng lòng hai tay dâng món bảo vật lấy được ở buổi đấu giá, đích thân đưa cho đại ca Quỷ Đói, đồng thời dập đầu xin lỗi đại ca Quỷ Đói. Nếu tâm trạng của đại ca Quỷ Đói tốt lên thì có thể suy nghĩ tha thứ cho cậu. Còn về những đan dược này, đại ca Quỷ Đói cũng có thể ban ơn, để các anh em bán cho cậu một nửa. Cậu phải biết, kẻ địch năm ngày sau cậu phải đối mặt là ai. Hồng Võ - gia chủ Hồng Võ, cao thủ quyền pháp luyện chế quyền pháp Hồng Quyền hàng đầu, còn có sáu cao thủ phái Thiếu Lâm. Với chút bản lĩnh này của cậu, nếu chiến đấu với đại ca Hồng Võ nhất định là chết chắc rồi?”
“Cậu suy nghĩ kỹ đi, tôi cho cậu ba phút suy nghĩ. Tôi rất bận, không phải ai cũng có tư cách để tôi đợi hơn ba phút đâu”, Cửu Văn Long cười nhạt, nâng đồng hồ Rolex trên cổ tay lên.
“Tôi không mua đan dược này nữa”, Lý Thiệu Minh nhìn Cửu Văn Long với đôi mắt tĩnh lặng.
“Hả?”, Cửu Văn Long kinh ngạc.
Đào Uyển Nhi và thanh niên đẹp trai bên cạnh cũng hơi ngạc nhiên.
“Cách nâng cao công lực của võ sĩ có ba loại là thực chiến, đan dược và khổ luyện, tốc độ nhanh nhất võ sĩ thu được nhiều nhất là thực chiến, đan dược tu bổ chẳng qua chỉ xếp thứ hai. Đan dược ở đây, cho dù tôi uống một hơi hết một triệu viên cũng không có hiệu quả gì, tôi mua những đan dược này, thật ra chỉ là vì anh em của tôi. Nhưng những anh em này của tôi đều là kỳ tài bẩm sinh, cho dù Hy Nhi không luyện võ nhưng giờ cũng thành thục đến cao thủ Thần Cấp, hơn nữa có vòng bảo vệ chân khí đặc biệt của cao thủ Thần Cấp cấp cao. Tiểu Chu chỉ xem một quyển sách quý của bậc thầy để lại trong nhà đã luyện thành cao thủ Thần Cấp cấp thấp đồng thời có dịch chuyển trong nháy mắt như cao thủ Thần Cấp cấp trung. Lần này tỉ thí với Hồng Võ, tôi còn có cô chủ của gia tộc lớn Diệp Hách là Bích Tỷ tương trợ, tôi có hơn bảy mươi phần trăm tự tin đánh bại Hồng Võ”.
“Ngược là lại ông, chỉ là một con chó dưới tay Quỷ Đói mà thôi. Tôi là con trai trưởng của nhà họ Lục – một trong bốn gia tộc lớn giới võ lâm cao quý, con chó xù như ông, tôi đây nói đánh là đánh, ông có tư cách gì châm chọc tôi?”
“Tôi ra lệnh cho ông quỳ xuống, nếu ông dập đầu xin tôi tha thứ thì tôi có thể suy nghĩ tha cho ông!”
“Cái gì?”, sắc mặt Cửu Văn Long biến đổi hoàn toàn.