Cô Vợ Đáng Gờm Của Lăng Thiếu

Chương 1281

Chương 1281

Thịnh Xán đứng lên duỗi cái lưng mỏi ra: “Tôi mệt rồi, muốn đi ngủ một giấc, lúc tỉnh ngủ tôi muốn trông thấy tám món một canh.”

“Vâng.” Lăng Tiêu cười đứng lên, cao hơn Thịnh Xán tận nửa cái đầu.

Thịnh Xán bị đôi mắt ưng mỉm cười của Lăng Tiêu làm cho đáy lòng run rẩy, cổ ông ấy cứng rắn: “Vậy còn không mau đi?”

Khi Thịnh Hoàn Hoàn chạy đến thì Lăng Tiêu đã vào phòng bếp, cô chỉ nhìn thấy bóng lưng của hắn.

Thịnh Hoàn Hoàn lo lắng nhìn về phía Thịnh Xán: “Ba, không phải ba bảo Lăng Tiêu đi nấu cơm đó chứ, anh ấy đang bị thương mà!”

Thấy Thịnh Hoàn Hoàn hướng về Lăng Tiêu, trong lòng Thịnh Xán đặc biệt khó chịu: “Đau lòng à? Ba thấy cậu ta bị thương không nặng, nấu cơm cũng không phải việc tốn sức, không có gì đáng ngại.”

“Ba…”

Mặt Thịnh Xán tối sầm lại: “Nếu con cảm thấy ba làm khó cậu ta thì bảo cậu ta về đi, chẳng lẽ đầu bếp nhà chúng ta làm đồ ăn không ngon hơn sao?”

Thịnh Hoàn Hoàn: “… Con đi giúp anh ấy.”

Thịnh Xán: “Trở về, không được đi.”

Thấy Thịnh Hoàn Hoàn dừng bước, Thịnh Xán mới chậm rãi trở về phòng nghỉ ngơi.

Sau khi Thịnh Xán đi, Thịnh Hoàn Hoàn đứng tại chỗ một lúc lâu, một lát sau lại thấy Thịnh Xán thò đầu ra.

Thấy bị Thịnh Hoàn Hoàn phát hiện, Thịnh Xán cứng rắn nói: “Không được phép giúp cậu ta, có nghe hay không?”

Thịnh Hoàn Hoàn gật đầu, lúc này Thịnh Xán mới đỏ mặt đóng cửa lại.

Thịnh Hoàn Hoàn lại đứng đó một lúc lâu, ánh mắt rơi vào quà cáp chất đầy trên bàn, cô nhức đầu ấn trán, Lăng Tiêu là mang hết tất cả những vật cất chứa của mình tới sao?

Thịnh Hoàn Hoàn lại đi đến phòng Thịnh Xán nhìn mấy lần rồi mới quay người bước nhanh về hướng phòng bếp.

Cô dừng ở cửa phòng bếp thì nhìn thấy Lăng Tiêu đang bận rộn trong bếp, Thịnh Hoàn Hoàn có chút hoảng hốt, cảnh tượng này từng xuất hiện trong đầu cô vô số lần, hiện tại cuối cùng gương mặt của nhân vật nam chính đã rõ ràng.

Lăng Tiêu dường như phát hiện có người đang nhìn mình nên quay đầu lại.

Thịnh Hoàn Hoàn cảm thấy tim mình đập rất nhanh, càng lúc càng nhanh, càng ngày càng mạnh như có con nai con nhảy loạn trong đó.

Lăng Tiêu nhếch đôi môi mỏng xinh đẹp lên: “Tới hỗ trợ?”

Thịnh Hoàn Hoàn cảm thấy nai con sắp nhảy ra khỏi ngực mình: “Ba tôi không cho tôi hỗ trợ, đây là khảo nghiệm đối với anh, nếu tôi giúp anh thì phải làm lại.”

Lăng Tiêu nghe xong thì xoay người hơi dang tay ra: “Vậy thì đeo tạp dề lên giúp tôi không tính gian lận đúng không?”

Thịnh Hoàn Hoàn: “… Ừm.”

Cô hoài nghi hắn cố ý chờ cô đến mang giúp hắn.

Thịnh Hoàn Hoàn cầm một cái tạp dề mới ra rồi ra hiệu Lăng Tiêu xoay người sang chỗ khác.

Lăng Tiêu giơ hai tay lên nhìn cô: “Nhanh lên nào, tay tôi có vết thương.”\

Bình Luận (0)
Comment