Cô Vợ Đáng Gờm Của Lăng Thiếu

Chương 25

Chương 25

Vân Kỳ chỉ nhàn nhạt nhìn Thịnh Hoàn Hoàn một cái, ánh mắt một lần nữa trở lại trên người Lăng Tiêu, khóe miệng nhếch lên cười yếu ớt: “Tôi uống trước một ly, cậu tùy ý.”

Dứt lời, Vân Kỳ bưng rượu trắng trước mặt lên uống một hơi cạn sạch.

Dạ Oanh nhìn Thịnh Hoàn Hoàn một cái sau đó khom lưng rót đầy rượu cho Vân Kỳ.

Ý của Dạ Oanh là đang ý bảo cô thay Lăng Tiêu uống rượu.

Thịnh Hoàn Hoàn nhìn ly rượu trong tay Lăng Tiêu, lông mày nhẹ nhàng nhíu lại, cô quen uống rượu vang đỏ, rượu trắng rất ít khi đụng vào.

Nhưng mà cô cũng chỉ hơi nhíu mày, tay đặt lên ly rượu kia.

Gần như cùng một lúc, tay Lăng Tiêu cũng vươn về phía ly rượu, chỉ là tay Thịnh Hoàn Hoàn nhanh một bước, tay Lăng Tiêu liền rơi vào mu bàn tay trắng nõn của Thịnh Hoàn Hoàn.

Tay Thịnh Hoàn Hoàn rất tinh tế nhưng không gầy gò.

Tay người đàn ông rất lớn, dĩ nhiên hoàn toàn đem tay Thịnh Hoàn Hoàn bao quanh lòng bàn tay, nhất thời xúc cảm mềm mại từ lòng bàn tay truyền đến.

Thịnh Hoàn Hoàn sửng sốt, mu bàn tay giống như bị bỏng, lập tức rút tay về.

Ly rượu trắng trên bàn kia, bởi vì hành động vừa rồi nên một phần đổ lên đùi Lăng Tiêu.

Người đàn ông ngẩng đầu, ánh mắt mang theo một tia lãnh ý rơi vào trên mặt cô.

“Xin lỗi, tôi giúp anh lau.”

Thịnh Hoàn Hoàn ít khi liều lĩnh như vậy, lập tức cầm lấy khăn ăn thay Lăng Tiêu lau chùi, chưa lau được mấy cái bàn tay nhỏ bé của cô đã bị một bàn tay lớn nắm chặt, lạnh lùng đẩy cô ra.

Sự phản cảm của Lăng Tiêu so với lúc ở thang máy càng đậm, thanh âm trầm thấp cũng mang theo ý không vui: “Thịnh tiểu thư, xin tự trọng.”

Thịnh Hoàn Hoàn lúc này mới phản ứng lại mình đã làm gì, vừa rồi quá luống cuống lại giúp người đàn ông này lau đùi, cô nhất thời hiểu ra: “Xin lỗi, tôi…… Tôi không phải cố ý.”

Cô thật sự là gấp đến điên rồi!

Nhìn sắc mặt âm trầm của Vân Kỳ, tâm tình Thịnh Hoàn Hoàn trong nháy mắt rơi xuống đáy, hình như cô đã làm hỏng chuyện rồi.

Vừa rồi khi Vân Kỳ nói “Tôi uống, cậu tùy ý”, Thịnh Hoàn Hoàn liền phát hiện, người đàn ông bên cạnh này, ngay cả Vân Kỳ cũng phải kính trọng.

Mà cô, lại ngu xuẩn chọc giận hắn.

“Còn thất thần làm gì, nhanh chóng tự phạt ba chén bồi tội cho Lăng gia.”

Âm thanh Dạ Oanh lập tức vang lên, đối với Thịnh Hoàn Hoàn mà nói tựa như một cái phao cứu mạng

Thịnh Hoàn Hoàn vội vàng thu dọn cảm xúc, nhanh chóng sửa sang lại mặt bàn.

Sau đó rót chén rượu bưng lên, mặt hướng Lăng Tiêu, nhẹ giọng nói: “Tiên sinh, thật sự xin lỗi, vừa rồi là tôi thất lễ, tôi tự phạt ba chén bồi tội cho ngài.”

Lăng Tiêu không nói gì, cầm lấy đũa gắp chút đồ ăn cho cậu bé.

Cậu bé không những không cảm kích còn giận dữ trừng mắt nhìn Lăng Tiêu, nắm tay nhỏ nắm chặt, cậu bé cảm thấy Thịnh Hoàn Hoàn đang bị bắt nạt nên rất tức giận.

“Tiên sinh.”

 

Bình Luận (0)
Comment