Cô Vợ Hợp Đồng Của Tổng Giám Đốc Lạnh Lùng

Chương 87

Tầm khoảng 15h chiều. Sau khi ngủ nghỉ khỏe khoắn anh lại bắt đầu đưa cô đi tham quan những địa điểm đẹp ở Busan.


Nơi đầu tiên anh đưa cô đến là thủy cung Busan. Vì nơi này gần với khách sạn mà hai người đang nghỉ ngơi nhất. Bước vào bên trong là một màu xanh ngắt của đại dương. Với sức chứa hơn 35.000 loài cá, tảo, các loài bò sát, động vật lưỡng  cư. Đường hầm dài 80m. Các bể cá có diện tích lên tới 36.000 m2 bao gồm 3 tầng hầm và nhiều tính năng như một công viên ngoài trời.


Anh và cô cùng nhau tham quan, xem những loài cá quý hiếm...


Nơi tiếp theo anh đưa cô đến chính là tháp Busan ở công viên Yongdusan. Tháp cao 118m, được xây dựng vào năm 1973. Đây là tòa tháp thứ 2 của Hàn Quốc sau Nam San Tower ở thủ đô Seoul


Anh và cô cùng nắm tay nhau lên tầng chính của tháp. Từ trên cao có thể quan sát toàn cảnh thành phố Busan


-Đẹp thật!!!_ cô nhìn chăm chú qua lớp cửa kính trong suốt là những tòa nhà cao, sự nhộn nhịp hiện đại của Busan được ngắm nhìn rõ ràng hơn khi đứng ở trên này


-Lát nữa em sẽ thấy được thứ đẹp hơn_ anh nói


Sau khi ngắm nhìn thỏa thích anh lại đưa cô xuống chân tháp. Anh có vẻ khá thích thú với địa điểm sắp tới


-Rốt cuộc là chúng ta đang đi...._ cô chưa kịp hỏi hết câu thì bị khung cảnh trước mắt làm cho choáng ngợp


Dưới chân tháp Busan này là hình ảnh của hàng triệu chiếc khóa tình yêu màu sắc rực rỡ được các cặp đôi treo trên bờ rào


-Chúng ta cũng làm một cái nhé?_ anh hỏi cô


Cô rất thích rất thích khung cảnh này. Bây giờ được cùng anh làm một ổ khóa tình yêu treo vào hàng rào thì còn gì bằng. Mới đầu cô cứ nghĩ bản thân sẽ là người lên tiếng yêu cầu trước, không ngờ anh lại chủ động


-Ừm_ cô gật đầu


Vậy là anh và cô cùng nhau mua một cái ổ khóa tình yêu màu đỏ, khắc tên của cả hai vào và một dòng chữ ngắn gọn " Mãi mãi bên nhau". Cùng nhau treo lên hàng rào chật chội chằng chịt ổ khóa. Cùng nhau ném tung cả hai chiếc chìa khóa trong tay. Và cùng nhau mong ước chuyện tình cảm của cả hai sẽ như vậy, cả hai đã bị khóa lại với nhau và sẽ không bao giờ rời xa. Sẽ không vì một tác nhân nào mà buông tay nhau khỏi dòng người đông đúc


Cả hai chụp cùng nhau những tấm ảnh thân mật nơi ổ khóa tình yêu của hai người đã treo, chụp lại tất cả những khoảng khắc cùng trải qua trên đất nước Hàn Quốc này


Khi đi qua hai điểm trên cũng đã tới 17h chiều. Anh đưa cô đến tòa nhà APEC ở phía tây bãi biển Haeundae. Vì ở đây có thể đi bộ xuyên qua rừng để tham quan khu kiến trúc hiện đại và ngắm quang cảnh xanh mát cùng bờ biển Busan yên bình nên anh quyết định đợi đến lúc trời mát hoàn toàn mới đưa cô đến để cùng nhau tản bộ


Nắm tay cô cùng nhau đi tản bộ xuyên qua rừng ngắm nhìn phong cảnh xanh tươi của cây cối. Cùng nhau đứng yên vị một chỗ để hóng gió mát của biển và chiêm ngưỡng các tòa nhà cao ốc tráng lệ  bên bờ biển Busan 


-Em đói chưa?_ anh nhìn đồng hồ đã thấy 18h tối nên lo cô sẽ bị đói


-Không! Vừa mới ăn mà. Em chưa thấy đói_ cô cười nói


-Em ăn cách đây 6 tiếng đồng hồ rồi!!!_ anh nhấn mạnh "6 tiếng đồng hồ" ý cho cô biết thời gian ăn của cô cách xa rồi


-Nhưng em chưa đói...Thật đó_ cô năn nỉ anh


-Bà xã anh trụ lâu nhỉ. Ăn trưa cách 6 tiếng đồng hồ, nảy giờ tham quan nhiều nơi như vậy...đi bộ cũng rất nhiều thế mà vẫn không đốt lượng calor của em_ anh nói


-Khi nào đói em sẽ nói anh mà_ cô cười khanh khách nói


-Được rồi!!!. Vậy em có mỏi chân không hay có khát không_ Trịnh Tuấn


-Em muốn uống nước_ Lương Thuần Mỹ


Thật sự đói thì không nhưng khát thì có...


-Chúng ta ra xe, anh đưa em đi mua nước_ anh nói liền nắm tay cô kéo đi


Ngồi trên xe anh đi chầm chậm tìm siêu thị mini để mua nước cho cô. Chạy một lúc thì có nên dừng xe lại


Em ở trong này. Anh vào mua nước nha_ anh nói


-Ừm_ Lương Thuần Mỹ


Anh bước xuống xe đi thẳng vào trong. Vài phút sau thì ra khỏi siêu thị, trên tay xách một túi nhỏ. Ngồi vào xe anh liền đưa cho cô


-Có sữa...em uống sữa trước rồi uống nước_ anh nói bằng giọng kiên định tỏ vẻ không thể từ chối hay cãi lại


Rốt cuộc không ăn cũng phải uống sữa sao. Anh cứ kiểu này khẳng định không bao lâu cô sẽ lăn chứ không thể đi. Nhìn vẻ mặt anh lúc này khẳng định không thể từ chối nên cô đành nghe lời anh


P/s: phần tiếp theo mình sẽ cập nhật ở chap 88 ạ

Bình Luận (0)
Comment