Cô Vợ Hợp Đồng Của Tổng Giám Đốc Lạnh Lùng

Chương 93

Đến nơi điều đầu tiên xuất hiện trong lòng cô là sự choáng ngợp. Vì ngọn núi này quá đẹp và hùng vĩ. Anh và cô song song với nhau đi lên từng lối đường mòn của núi Seoraksan để đến tham quan những địa điểm nổi tiếng ở núi


Núi Seoraksan có rất nhiều con đường mòn đi bộ dọc sườn núi. Cô và anh cùng đến thung lũng Cheonbuldong, suối nước khoáng Osaek, thung lũng OsaekJujeongol và thung lũng núi Beakdam


Vừa đi vừa tham quan cả ngày trời cô đã mệt lữ còn anh vẫn bình thường như chưa có chuyện gì xảy ra. Bây giờ trời đã về chiều cũng không còn sớm nên cả hai cùng nhanh chóng trở về


Lên xe cô thở phào nhẹ nhõm, tựa lưng vào ghế thoải mái nghỉ ngơi. Bình thường dù có mệt cỡ nào thì chỉ cần nghỉ ngơi một chút sẽ không sao nhưng lần này lưng của cô như muốn gãy ra, đau muốn chết đi sống lại. Cô ngồi mặt mày cau có tự đấm nhẹ vào lưng của mình.


Anh thấy vậy lo lắng không yên hỏi:


- Không ổn chỗ nào sao?_ anh hỏi


- Lưng em đột ngột đau quá. Chắc tại lần này vận động hơi nhiều nên xương cốt bị nhức. Em không sao đâu. Anh cứ lái xe đi_ cô nói trấn an anh


Được rồi!. Có gì nói cho anh biết_ anh lo lắng nói rồi khởi động xe cho xe chạy


Về đến nhà cô ủ rũ xuống xe. Đột nhiên muốn nín thở vì cơn đau bụng dưới âm ỉ. Cô cũng không biết cái quái gì đang xảy ra nữa. Sao mà đau khắp nơi thế này...hơn nữa chỗ nào cũng đau đến thốn tận tim gan. Cô cảm thấy muốn gục ngã vì đau. Càng đi càng đau hơn. Cô không còn cách nào khác liền ôm lấy bụng dưới ngồi xổm xuống trước xe, mặt mày nhăn nhó


Anh liền chạy tới ôm lấy vai cô hỏi:


Em sao vậy. Đau bụng sao?_ anh hỏi vẻ mặt căng thẳng


-Ừ. Bụng em như co thắt lại rất đau_ cô nói bằng giọng yếu ớt


-Có phải vì leo núi không. Anh xin lỗi, đáng ra không nên đưa em đi leo núi_ anh tự trách


-Không phải đâu. Anh đừng nói vậy_ cô nói


-Được rồi anh dìu em lên phòng_ anh nói rồi đỡ cô dậy dìu cô lên phòng


Đi lên phòng anh để cô ngồi lên giường rồi đi pha nước ấm cho cô, lấy đồ cho cô thay rồi đưa cô vào phòng tắm


Em tự tắm được không?. Hay anh tắm cho em_ anh tỉnh bơ nói


Tuy câu nói này xuất phát từ lòng quan tâm thật sự không hề gian tà nhưng nghe vẫn đen tối


Không cần. Em tự tắm được rồi_ cô xua tay nói


Để anh tắm cho, chắc cô tắm nước ấm mà như tắm nước sôi. Nói chung rất ngượng mặc dù thân thể cô anh không còn xa lạ


-Vậy có gì gọi anh_ anh nói rồi đi ra ngoài


Cô liền tắm rửa cho sạch sẽ rồi lại giường nằm nghỉ ngơi một chút cho khỏe, nhưng càng ngày lại càng đau hơn


Anh tắm rửa ra thấy cô nằm trên giường liền tiến lại bên cạnh cô


-Em đau chỗ nào. Có mệt lắm không?_ anh hỏi


-Em không sao. Thật đó!_ cô sợ anh lo lắng liền nói


Anh im lặng đi tới tủ y tế lấy hai lọ nhỏ rồi trở lại bên giường


-Kéo áo lên_ anh nói


Cô nghe vậy dễ khóc dễ cười hỏi


- Để làm gì?_ cô hỏi


- Anh thoa thuốc cho em. Lưng em đau mà_ anh nói


Cô nghe vậy ngọt ngào lập tức ngập tràn trong lòng. Nhẹ nhàng nằm úp người lại để anh vén áo lên thoa thuốc lên lưng cho cô


-Lọ thuốc này tuy nhỏ nhưng công dụng rất lớn. Thoa vào hơi nóng nhưng cơn đau sẽ giảm ngay tức khắc_ anh nói rồi đổ một lượng thuốc vừa đủ lên tấm lưng trắng nõn mịn màng của cô. Chà cho thuốc lan tỏa hết lưng, còn đấm lưng nhè nhẹ cho cô dễ chịu


- Quay lại...anh xoa bụng cho em_ anh dịu dàng nói


Cô ngoan ngoãn nghe lời anh quay người lại để anh xoa bụng. Anh đổ trên tay một ít dầu nóng rồi thoa lên bụng cô xoa đều để cô giảm cơn đau


Nằm nghỉ một chút cô cũng cảm thấy đỡ hơn trước rất nhiều


-  Bây giờ xuống ăn cơm lót dạ rồi hãy ngủ_ anh nói


-Ừm_ cô gật đầu rồi cùng anh xuống dùng cơm


Xuống đến phòng ăn mùi thức ăn thơm phức nhưng cô vẫn không thấy hứng thú lắm. Trên bàn bày rất nhiều món ăn của Hàn Quốc nhìn rất bắt mắt cho bữa cơm chiều


Anh kéo ghế cho cô ngồi. Lấy cơm cho cô rồi gắp thức ăn bỏ vào chén cô.


-Ăn nhiều một chút_ anh nói


Cô cúi mặt xuống nhìn chén cơm đầy thức ăn của mình. Ráng ăn nhưng đột nhiên cô cảm thấy một chuyện không lành với cơ thể đang xảy ra. Liền buông đũa xuống chạy thẳng lên lầu mặc dù lưng và bụng dưới đang co thắt lại

Bình Luận (0)
Comment