- À phải rồi. Lần trước Kai có đến thăm mẹ_ bà Lương bất chợt chuyển đề tài làm không khí trong phòng cũng thay đổi theo
- Vậy sao?_ cô cũng khá bất ngờ với câu nói này của mẹ mình
Kai được cô giới thiệu với mẹ được một thời gian. Hai người họ nói chuyện thân thiết như mẹ con ruột với nhau nhưng Kai rất bận lại còn phải chăm sóc cho mẹ của anh nên anh rất hiếm có thời gian rãnh rỗi để làm việc riêng tư. Không ngờ anh lại dành thời gian thăm mẹ cô
- Vậy sao?_ cô hỏi lại
- Đúng vậy_ bà Lương chắc chắn trả lời
- Ồ_ cô ậm ừ một tiếng thì bên tai lại nghe một thông tin nóng bỏng từ miệng dì Hà
- Kai đến thăm mẹ và dì là ngày con và Trịnh Tuấn vừa sang Hàn Quốc được 2 hôm. Cậu ấy tới để tạm biệt mẹ và dì trước khi quay trở lại Mỹ_ dì Hà vừa uống trà vừa chậm rãi nói
Vốn dĩ bà nghĩ rằng chuyện Kai về lại Mỹ cô đã biết. Không ngờ cô lại hoàn toàn không hay biết một chút gì về chuyện này
- Sao cơ?. Về lại Mỹ sao?. Anh ấy sao lại đột ngột vậy..._ cô bất ngờ thốt lên
- Con không biết gì sao?_ dì Hà bất ngờ hỏi cô
- Con vẫn chưa biết dì à_ cô thở dài nói
Vốn dĩ trong lòng cô đang vui vẻ mà giờ lại vô cùng bất an khi nghe tin này. Trong lòng cô bất chợt lo lắng khiến cô muốn đứng ngồi không yên. Vì Kai trước giờ dù làm gì cũng thông báo cho cô một tiếng nhưng lần này sao anh lại không nói gì
- Con đi gọi điện thoại cho anh ấy xem sao_ cô nói rồi đứng thẳng dậy cầm lấy điện thoại bấm gọi
Tiếng chuông reo liên hồi vẫn không có ai bắt máy. Điều đó làm cô càng lo hơn. Nhưng chưa đầy 1 phút Kai đã gọi lại. Cô liền nhấc máy
- Kai. Sao anh lại đột ngột về Mỹ như vậy. Rốt cuộc có chuyện gì xảy ra. Chẳng phải anh nói sẽ định cư lâu dài ở Trung Quốc sao_ cô lo lắng nói
Bên kia vẫn im lặng đến đáng sợ. Mất khoảng vài phút mới có câu trả lời lại
- Anh có việc phải quay về Mỹ gấp. Xin lỗi không thể gặp tạm biệt em_ Kai nặng nề thốt ra
Không hiểu sao cô lại thấy đau lòng như vậy. Vì đây là người bạn thân nhất của cô, tốt nhất của cô. Nhưng lần này nói chuyện cô lại có cảm giác anh đang dần xa cách cô. Đang dần trở thành người lạ chứ không còn là một tình bạn đẹp nữa
- Sao anh lại nói vậy?_ Lương Thuần Mỹ
- Thuần Mỹ à. Em hứa với anh một chuyện được không?_ anh gạt bỏ câu hỏi của cô mà nhanh chóng chuyển đề tài
- Được. Anh nói đi_ cô nhanh chóng nói
- Lương Thuần Mỹ nhất định...nhất định em phải thật hạnh phúc_ Kai nặng nề thốt ra một câu rồi sau đó một khoảng im lặng hiện hữu
Cô vẫn chưa hiểu được chuyện gì đang xảy ra. Chưa phản kháng được ý nói mang đậm nét chia ly của một tình bạn mà mình trân quý thì đầu dây bên kia đã không còn tính hiệu nữa rồi. Gọi lại thì anh đã khóa máy. Cô không còn cách nào nữa rồi
Sau khi nói chuyện điện thoại xong cô như người mất hồn. Mẹ và dì Hà hỏi gì cô cũng ậm ừ cho có vì tâm trạng cô đã trôi về nơi khác
Buổi tối khi Trịnh Tuấn trở về dùng cơm cùng cô với mẹ và dì Hà tâm trạng cô cũng đỡ hơn một chút nên ráng gượng cho thật bình thường nhất có thể để anh không nhận ra cô đang bất an trong lòng. Cô không muốn chồng mình lo lắng...vả lại anh không có ấn tượng tốt với Kai nên tốt nhất cô không nên cho anh biết cô đang lo lắng cho Kai để tránh xảy ra xung đột cho cả hai và gây ấn tượng càng thêm xấu của anh về Kai
Anh rất hiểu cô nên đã sớm đoán được cô đang có chuyện nhưng gặng hỏi cỡ nào cô cũng gượng cười nói không có gì nên anh đành thôi. Anh vốn có thể biết nếu muốn nhưng anh nghĩ tốt nhất là nên tôn trọng cô, nếu cô không muốn nói thì anh cũng không ép
P/s: xin lỗi các bạn rất nhiều. Máy mik bị hỏng gần một tuần nay vừa mới sửa lại thôi ạ. Mình vừa lấy từ tiệm về. Biết lâu rồi chưa ra chap nên mới nhanh chóng viết ngay đây ạ. Mik sẽ bù cho các bạn nhé nên mong các bạn bỏ qua. Đã có độc giả nói mình nên ngừng viết vì cả tuần không ra chap nào nên sẵn tiện mình cũng nói luôn, trước giờ dù bận cỡ nào thì 1 tuần mik ra cũng 2 hay 3 chap. Chỉ là lần này máy mình bị hỏng nên không viết và đăng được. Mik mong rằng sẽ không có chuyện này xảy ra nữa ạ. Mik đã tôn trọng các bạn rất nhiều, biết cố gắng viết chap để đăng cho các bạn đọc cũng chỉ mong các bạn vui và ủng hộ một tác giả mới như mình. Nên xin một số bạn nên biết rằng một chap truyện mik đăng phải tốn thời gian khá nhiều vì mình phải suy nghĩ phải tự vẽ ra tình huống nên có phần chậm hơn. Mik viết tới đâu là đăng tới đó nên mong các bạn hiểu và thông cảm. Trước giờ mình cũng không có phàn nàn gì về độc giả vì có các bạn thì truyện mình mới được góp ý và mik mới có động lực viết tiếp. Nhưng bên cạnh đó lại có một số bạn không hiểu cho mình. Cũng buồn khi đọc được cmt đó trong chap 97 nhưng lướt lên thấy các cmt ủng hộ mình lại phấn chấn trở lại. Nên quyết định siêng năng hơn để truyện được full trong thời gian gần nhất. Thông báo cho các bạn luôn là truyện sẽ full từ 120 chap đổ lại nhé. Cho nên không còn lâu đâu ạ. Trx đang đi vào hồi kết nên mong các bạn có thể theo dõi đến chap cuối. Trân trọng cảm ơn các độc giả đã theo dõi truyện và ủng hộ mik một thời gian dài như vậy