Biên soạn: Đức Uy - truyenfull.vn
---
Bắc Đẩu: "..."
Thất Tinh: "..."
Diệp Oản Oản vừa dứt tiếng, trong căn phòng lớn như vậy là một mảnh tĩnh mịch, dường như ngay cả không khí cũng đều ngừng di động.
Thất Tinh khiếp sợ đến mức mặt đờ đẫn cả ra, Bắc Đẩu trẹo hẳn người sang một bên, "Uỳnh" một cái đụng phải hộc tủ bên cạnh, đau đến nhe răng trợn mắt, sắc mặt y như mới vừa gặp ma, "Ta phi! Phong... Phong tỷ! Tỷ nói tỷ coi trọng ai?"
Diệp Oản Oản lườm hắn một cái, "Tu La Chủ, làm sao? Mới vừa rồi không phải nói là sẽ giúp tôi đem người trói tới sao?"
Bắc Đẩu quả thật là khóc ròng ròng: "Phong tỷ, Phong tỷ à, đừng nghĩ quẩn như vậy nữa! Tỷ lại muốn ngủ với Tu La Chủ... Thế này con mịa nó không phải là muốn chết sao?"
Lần trước tại yến hội của Tu La Chủ, hắn chẳng qua chỉ thuận miệng nói đùa Phong tỷ có phải là cùng Tu La Chủ có một chân hay không. Hắn sao có thể ngờ được, Phong tỷ lại có thể thật sự ngay cả Tu La Chủ cũng đều ngắm vào.
Một bên, Thất Tinh đen sầm mặt lại, ý tưởng cũng gần gần giống như Bắc Đẩu.
Diệp Oản Oản nghe nói như vậy, thờ ơ hướng về Bắc Đẩu lườm, "Làm sao, dựa vào cái gì tôi liền không thể ngủ với Tu La Chủ?"
Nói không chừng... Nàng còn đã sớm ngủ chung từ lâu rồi đấy!
Trong con ngươi Diệp Oản Oản ám mang lưu động, nàng còn nhớ lần đó sau khi nhìn thấy Tu La Chủ, mặc dù hết thảy không có chút sơ hở nào, nhưng mà...
Nàng vẫn quyết định đánh cược một lần! Đánh cược rằng trực giác của mình không sai!
Cổ tộc Tư thị bên kia nàng tạm thời còn không có cách nào đi thám thính tin tức được, cộng thêm nàng hiện tại gặp phải chuyện như vậy, cũng đã không còn đường sống nào khác, không bằng đánh cược một lần.
"Bắc Đẩu, đi mời Tu La Chủ cho tôi!" Diệp Oản Oản cuối cùng làm ra quyết định.
Bắc Đẩu quả thật là muốn quỳ xuống lạy Diệp Oản Oản, "Phong tỷ! Tỷ tỉnh táo lại đi! Trên đầu chữ sắc có con dao!"
* Chữ色 | pinyin: sè | sắc đẹp: ở trên phần đầu có bộ 刀 | pinyin: dāo | con daoghép lại mà thành.Mặc dù hắn vẫn luôn biết Phong tỷ là một người xem trọng nhan sắc, yêu thích trai đẹp, nhưng không nghĩ tới... lại mê trai một cách liều lĩnh đến loại trình độ này.
"Nói nhiều lời như vậy, bảo cậu đi liền đi, tôi tự nhiên có dụng ý của tôi!" Diệp Oản Oản tức giận nói.
Bắc Đẩu: "Tỷ có mưu đồ gì vậy…??"
Còn không phải là đầu óc háo sắc trỗi dậy rồi hay sao…?
Bắc Đẩu vừa ói hỏng bét vừa bị Diệp Oản Oản một cước đạp văng ra ngoài.
Không còn cách nào khác, Bắc Đẩu cùng Thất Tinh chỉ có thể rời khỏi nhà, sắc mặt người này so với người kia còn khó coi hơn.
"Thứ này có thể thật là tử thần đòi mạng..." Bắc Đẩu than thở nhìn về phía Thất Tinh mở miệng nói: "Thất Tinh à, cho tới bây giờ, cậu còn hoài nghi Phong tỷ là giả mạo sao?"
"..." Thất Tinh chần chờ rất lâu, cuối cùng lựa chọn yên lặng.
Nhìn cái biểu tình kia, hẳn là đã tin tưởng 99% người bên trong đó chính là Bạch Phong rồi.
Dù sao cái tính tình sắc đảm ngập trời này... tại Độc Lập Châu tuyệt đối không tìm ra được người thứ hai!!
Hai người bên này còn đang nói chuyện, đối diện Thu Thủy đã chạy tới.
Thu Thủy thấy Thất Tinh và Bắc Đẩu cả hai đều là bộ dáng chưa hoàn hồn lại, cau mày truy hỏi, "Thất Tinh, Bắc Đẩu, xảy ra chuyện gì? Hai người các cậu sao lại có bộ dáng này? Viên gia bên này không phải là đã giải quyết rồi sao?"
Nàng mới vừa nhận được tin tức, Viên gia chủ chết rồi, Viên gia rắn mất đầu thiên hạ đại loạn, Thất Tinh đã thừa cơ chiếm lĩnh được trụ sở chính.
Bắc Đẩu vẻ mặt đưa đám, vội vàng đem sự tình kể lại cho Thu Thủy một lượt, "Viên gia đã giải quyết rồi, nhưng mà Phong tỷ xảy ra chuyện rồi!"
"Tiểu Phong? Tiểu Phong nàng thế nào? Bị thương sao?" Thu Thủy nhất thời mặt đầy khẩn trương.
"Không phải... Là trúng Cổ độc! Tên khốn Viên gia chủ kia, trước khi chết còn muốn kéo người ta xuống nước, Phong tỷ nhất thời không xem xét kỹ bị trúng chiêu!"
"Loại Cổ độc gì, nghiêm trọng không?" Thu Thủy vội hỏi.
"Loại Cổ độc nào đó gọi là Tình Đầu Ý Hợp, nhất định phải cùng người mình yêu thích quan hệ mới có thể giải được Cổ độc..." Bắc Đẩu đơn giản đem tình huống giải thích một lần.