Cô Vợ Ngọt Ngào Có Chút Bất Lương (Vợ Mới Bất Lương Có Chút Ngọt)

Chương 883

Biên soạn: Đức Uy - truyenfull.vn

---------------------------------------------

Cẩm Viên.

Người ta là xa cách gặp lại, mà lần này nàng và Tư Dạ Hàn suýt chút nữa là sinh ly tử biệt rồi.

Diệp Oản Oản đang chuẩn bị ôm lấy mỹ nhân mần một trận, kết quả mới vừa đến nhà liền bị hắn an bài mười mấy thầy thuốc thay phiên kiểm tra một lần. Thật vất vả mới xác nhận được trên người nàng không hề bị thương, lại bị bức ép uống một tô canh gừng siêu cấp khó uống, cuối cùng bị đuổi lên trên lầu bắt tắm nước nóng mất rồi...

Thực sự là không có tình cảm mà...

Dưới lầu, Tư Dạ Hàn ngồi ở trên ghế sa lon, giống như một tượng đá hình người.

Hai tên tâm phúc của Tư Minh Lễ đã bị xử lý cùng nhau, mà vị phụ trách cung hình trong ám thất Đoạn Lệ Chiêu, mặt đang xám như tro tàn đứng trước mặt Tư Dạ Hàn, "Cửu gia, tôi không có... Tôi có thể thề với trời! Tuyệt đối không hề làm qua bất cứ sự tình gì thương tổn đến Diệp tiểu thư!"

Nghĩ đến kết quả của hai người hộ vệ kia, vị tên Đoạn Lệ Chiêu phụ trách khảo cung nhiều năm như vậy, đứng ở trước mặt Tư Dạ Hàn, lại hoảng sợ như đang bị tra tấn bằng tất cả các loại thủ đoạn cộng lại vậy...

Lúc này, trong tay Hứa Dịch đang cầm một chiếc USB, vội vã chạy tới, "Cửu gia, camera theo dõi trong ám thất đã lấy được rồi."

Thời khắc này Hứa Dịch quả thực là một thân đầy mồ hôi lạnh, vạn nhất ở trong phòng tối, Oản Oản tiểu thư gặp phải cái gì, như thế hậu quả hắn quả thật không có cách nào tưởng tượng ra được.

Mặc dù thầy thuốc đã kiểm tra qua, trên người Oản Oản tiểu thư không có thương tổn, nhưng loại địa phương như ám thất, thủ đoạn đe dọa uy hiếp, tổn thương tạo thành cho người ta càng khó mà phai mờ.

Coi như Đoạn Lệ Chiêu quả thật không tạo thành thương tổn thực chất đối với Oản Oản tiểu thư, nhưng nếu dám hù dọa Oản Oản tiểu thư dù chỉ một chút, với tính tình của Cửu gia, hắn cũng tuyệt đối chết chắc...

Tư Dạ Hàn: "Mở ra." 

Hứa Dịch bất đắc dĩ hướng về Đoạn Lệ Chiêu nhìn lại, "Ừ..."

Đoạn Lệ Chiêu ở tại Tư gia nhiều năm, một mực phụ trách ám thất, mặc dù tính tình cùng một dạng với cấp trên của hắn, Tư Minh Vinh, có chút cứng nhắc. Nhưng đối với Tư gia lại trung thành tận tâm, nhưng lần này hắn phạm vào điều cấm kỵ lớn nhất của Cửu gia…

Hứa Dịch không dám trễ nãi, đem USB theo dõi cắm vào trong laptop, đã tại chỗ bật lên ngay.

Sau một ít thời gian điều chỉnh, rất nhanh trên màn hình đã xuất hiện bóng người của Diệp Oản Oản.

Thiếu nữ dưỡng như không hề nghi ngờ việc Tư Dạ Hàn nhất định sẽ khỏe lại, trên mặt trang điểm tinh xảo, một thân váy dạ hội diễm lệ, vẻ mặt lãnh đạm bình tĩnh bị hai tên thủ hạ kia của Tư Minh Lễ dẫn vào…

"A a a a…!!!" Trong máy vi tính truyền đến tiếng quát tháo làm cho người ta rợn cả tóc gáy.

Chỉ thấy trong một gian phòng tối, ngực của một tên nam nhân bị bỏng lỗ chỗ, trầy da vụn thịt, máu me đầm đìa. Ngay cả Hứa Dịch đứng xem, trong lòng cũng rùng mình một cái, mà sắc mặt của Tư Dạ Hàn rõ ràng càng lúc càng đáng sợ hơn rồi.

"A a a….!!!" Âm thanh tê tâm liệt phế càng ngày càng lớn, Diệp Oản Oản bị dẫn tới ám thất đối diện cái người đang bị tra khảo nọ.

Hứa Dịch nuốt nước miếng, tựa hồ như không dám tiếp tục xem tiếp. Coi như là Oản Oản tiểu thư lợi hại hơn nữa, dù sao cũng chỉ mới là một tiểu thiếu nữ mới vừa tròn 20 tuổi. Loại hình ảnh này, làm sao mà chịu được...

Sau đó, liền nghe được trong máy vi tính truyền tới âm thanh líu líu lo lo của Diệp Oản Oản…

"Đây đã là thời đại nào rồi, còn dùng loại phương thức tra khảo già cỗi này?"

Chỉ thấy Diệp Oản Oản lại háo hức tiến tới gian ám thất ở phía trước mặt, thò đầu hướng về bên trong nhìn vào, tựa như đang coi xiếc thú. Đã vậy còn vừa coi vừa lắc đầu một cái, thần sắc khinh bỉ, chê…hỏng bét.

"Ai, ta nói cho các ngươi nghe, loại vật này, chỉ có thể đối phó với loại tôm tép nhỏ bé mà thôi..."

"Này này, các ngươi biết cái gì là phương pháp tra khảo bằng tâm lý không? Có muốn ta dạy cho các ngươi hay không..."

"Đúng rồi, còn nữa còn nữa, loại phương pháp thứ 10 là..."

Hứa Dịch mắt thấy hai tên hộ vệ chạy trối chết, Diệp Oản Oản ở bên cạnh, ánh mắt sáng lên hướng về phía Đoạn Lệ Chiêu nhìn lại, tiếp tục bắt đầu lải nhải...
Bình Luận (0)
Comment