Cô Vợ Ngọt Ngào: Lão Công, Ôm Một Cái

Chương 282

Đường Tâm Nhan lấy điện thoại di động ra, bấm xem tin tức đứng đầu.

Thứ đầu tiên đập vào mắt là dòng tiêu đề màu đen: Phú hào thần bí của An thành, tại khách sạn muốn bạn thân của nữ diễn viên Đường Tâm Nhan.

Cô cuộn trang web xuống.

Ảnh có vẻ được chụp bí mật từ bên ngoài cửa sổ. Nhìn ra được pixel rất cao, nhưng khoảng cách quá xa nên ảnh chụp không phải đặc biệt rõ ràng.

Nhưng chỉ cần nhìn người đàn ông và phụ nữ trong ảnh, cô có thể nhận ra họ là ai.

Một người là bạn thân nhất của Đường Tâm Nhan, và người kia là chồng cô.

Chồng cô thân trên trống không, ép người bạn thân của cô dưới thân.

Từ góc độ của bức ảnh, hai người có lẽ đang hôn môi.

Ngoài ba chiếc ảnh trên giường còn có bức ảnh là Diệp Nhiễm không mảnh vải che thân nằm trên giường khóc, có tô đen các bộ phận quan trọng.

Trong bức ảnh, mơ hồ có thể thấy rõ sự lộn xộn của căn phòng, như thể vừa trải qua một trận chiến khốc liệt.

Ngoài đoạn tin tức này, một số cư dân mạng còn đào lên lịch sử tình yêu của Đường Tâm Nhan và Phó Tư Thần.

Không cần đọc các bình luận, Đường Tâm Nhan trực tiếp thoát khỏi trang web.

Diệp Nhiễm đang ngồi ở ghế phụ, nhìn thấy vẻ mặt của cô có chút không đúng, nghẹn ngào hỏi: “Tâm Nhan, Quý Tịnh gọi cậu có chuyện gì vậy?”

Đường Tâm Nhan nhìn đôi mắt sưng đỏ và khuôn mặt nhỏ nhắn đẫm nước mắt của Diệp Nhiễm, lòng cô cứng lại “Chuyện tối qua của cậu và Mặc Trì Uý đã lên trang nhất rồi.”

Diệp Nhiễm hai tay run rẩy nhanh chóng lấy điện thoại ra xem.

Nhìn thấy tiêu đề, những giọt nước mắt vất vả lắm mới ngừng được lại chảy xuống một lần nữa.

Đường Tâm Nhan nhìn Diệp Nhiễm đang khóc, thái dương chợt đau.

Cô mím chặt môi không nói gì, tiếp tục tập trung lái xe.

Diệp Nhiễm vừa khóc vừa lén lút quan sát biểu tình của Đường Tâm Nhan.

Cô ta thấy rằng mặc dù cô ấy giả vờ bình tĩnh, nhưng đôi môi mím chặt vẫn hơi run rẩy.

Diệp Nhiễm tự nghĩ, không có người phụ nữ nào sau khi nhìn thấy chồng và bạn thân mình lên giường có thể điềm nhiên như không có việc gì xảy ra.



Sau khi Đường Tâm Nhan đưa Diệp Nhiễm về nhà, cô cũng không rời đi.

Diệp Nhiễm cẩn thận từng li từng tí hỏi: “Tâm Nhan, sau này cậu định làm thế nào?”

Đường Tân Nhan cười buồn, nhìn về phía Diệp Nhiễm đáy mắt hiện lên một tầng hơi nước “Tớ có thể làm thế nào? Tớ đã nghĩ rằng Mặc Trì Uý là người có thể tin tưởng cả đời lại phản bội tớ. Cậu nghĩ tớ có thể làm thế nào?”

Đường Tâm Nhan nắm lấy cánh tay Diệp Nhiễm, nước mắt không ngừng rơi trên mặt nóng như muốn thiêu đốt da thịt “Nhiễm Nhiễm, cậu nói xem sao lòng người lại đáng sợ như vậy? Người ở bên cạnh cậu mỗi ngày lại là kẻ khẩu Phật tâm xà, luôn tính toán sau lưng cậu. Như vậy cậu còn có thể tin tưởng ai khác trong tương lai?”

Diệp Nhiễm nhìn khuôn mặt xinh đẹp đến mức khóc dù khóc sướt mướt vẫn khiến người ta yêu thương của Đường Tâm Nhan, cầm tay cô lắc đầu “Tâm Nhan, cậu quá bốc đồng. Cậu không nên cưới anh Mặc nhanh như vậy. Cậu còn chưa biết rõ anh ta là người như thế nào mà đã phó thác của cuộc đời mình vào tay anh ta. Thật sự quá vội vàng!”

Đường Tâm Nhan trong nước mắt mơ hồ nhìn Diệp Nhiễm, biểu tình không rõ ràng ừ một tiếng

Diệp Nhiễm tiếp tục nói: “Tâm Nhan, cậu vẫn còn trẻ và mới bắt đầu sự nghiệp, không nên đặt tâm trí lên người của đàn ông quá nhiều. Cậu xinh đẹp như vậy, nổi bật như vậy. Trong tương lai, sẽ không thiếu những người đàn ông yêu cậu thật lòng!”

Đầu ngón tay mảnh khảnh của Đường Tâm Nhan ấn mạnh vào lòng bàn tay, gần như làm đứt da thịt cô “Tớ biết, anh ta đã làm tổn thương cậu và cũng phản bội tớ, tớ sẽ không tha thứ cho anh ta!”

Diệp Nhiễm nhìn đỉnh đầu Đường Tâm Nhan, khóe miệng gợi lên một tia đắc ý.

Kế hoạch của cô ta đã thành công.

Mặc dù khiến cho Mặc Trì Uý thích mình là điều không thể, nhưng ít nhất cô ta đã chia cắt thành công anh và Đường Tâm Nhan.
Bình Luận (0)
Comment