Cô Vợ Nóng Bỏng Của Anh Thẩm

Chương 301


Thấy vậy, Tô Tình trên giường bệnh nhăn mày nhăn mặt, bà ta giả vờ cố ý mở miệng rên rỉ, muốn kéo lực chú ý của Thẩm Hoài Dương trở về.

Nhưng mà bóng dáng cao lớn của Thẩm Hoài Dương đã biến mất trước cửa phòng bệnh, anh bước nhanh đi về phía Diệp Giai Nhi, không nghe thấy tiếng rên than của Tô Tình.

Tức giận đến nỗi dạ dày thấy đau, Tô Tình thở dốc từng cơn.

Lúc này, Thẩm Hải Băng bước đến, cô ta nhìn thấy rõ cảnh tượng lúc nãy, nhìn thấy cô ta, Tô Tình mới nói: “Sức khỏe thế nào rồi?”
“Đã khỏe hơn nhiều rồi, chị dâu thì sao?” Khóe miệng của Thẩm Hải Băng hơi kéo một cái, trả lời lại.

“Không phải là vẫn bình thường à, thiếu chút nữa là bị tức chết ở trên giường rồi.

” Tô Tình hừ lạnh.

“Em thấy là con người của Giai Nhi cũng tốt mà, không làm chuyện gì quá đáng, chị dâu cần gì phải tức giận như vậy chứ?” Thẩm Hải Băng dịu dàng nói, đôi mắt vụt qua ánh sáng lờ mờ.

Tô Tình thở dài: “Hải Băng à, cô quá thiện lương rồi, cô ta không làm cái gì mà mọi chuyện đã biến thành như vậy, nếu như cô ta làm cái gì đó, không phải là nhà họ Thẩm sẽ gà bay chó sủa hả?”

Trong lòng bà ta thầm nghĩ mọi chuyện đã phát triển không theo quỹ đạo của bà ta.

Nhất định phải sử dụng chút biện pháp…
Đôi chân dài bước hai bước liền đuổi kịp Diệp Giai Nhi, giọng nói của Thẩm Hoài Dương nặng nề lại dịu dàng: “Mợ Thẩm…”
Tâm trạng của Diệp Giai Nhi vẫn bình tĩnh, cũng không bởi vì hành động và lời nói của Tô Tình mà tức giận, nghe vậy, cô liếc mắt nhìn: “Hợp đồng quan trọng của công ty đã hoàn thành rồi hả?”
Nghe cô nói như thế, có một tia sáng yếu ớt lướt ngang qua đôi mắt, trên gương mặt tuấn tú của Thẩm Hoài Dương không động đậy, mà chỉ nhẹ giọng đáp lại một câu, cũng không nhiều lời: “Ừa, bây giờ mợ Thẩm muốn đi đâu vậy?”
“Đi đến trung tâm thương mại.

” Cô không hề suy nghĩ mà nói.

“Đi cùng nhau đi.

” Anh thấp giọng phun ra một câu.

Nhìn vào hai mắt của anh, Diệp Giai Nhi nhẹ nhàng đáp lời: “Được.



Đi đến trung tâm thương mại, Diệp Giai Nhi cứ đi tới đi lui ở khu đồ dành cho phụ nữ mang thai, lựa chọn quần áo phù hợp, gương mặt nghiêm túc.

Ánh mắt cụp xuống, Thẩm Hoài Dương nhìn vào bụng của cô, lúc này mới để ý hơn một chút, so với trước kia, bụng của cô đã hơi lộ ra rồi, đã chạm vào áo.

So với những người phụ nữ mang thai khác, hình như bụng cô là nhỏ nhất, còn hơi nhọn, hơi tròn, trông rất đáng yêu.

Trong đó bao bọc một sinh mệnh nhỏ, loại cảm giác này rất vi diệu, rất kỳ lạ.

Ngước lên, những ngón tay của anh lướt qua mấy bộ quần áo, cuối cùng chọn hai bộ giúp cho cô, một cái váy dài, còn có một chiếc áo sơ mi rộng rãi.

Đều không phải là hàng hiệu, nhưng mà cảm giác rất dễ chịu, lúc tính tiền, Diệp Giai Nhi bước lên phía trước rút tiền ra đưa cho nhân viên thu ngân.

Lập tức, gương mặt đẹp trai dịu dàng của Thẩm Hoài Dương trong nháy mắt trở nên âm trầm, con ngươi híp lại, rốt cuộc là cô ghét bỏ tiền của anh đến cỡ nào vậy?
Không có phát tác, anh chỉ lẳng lặng nhìn Diệp Giai Nhi lấy tiền lẻ, nhận lấy túi hàng.

Hai bộ quần áo tổng cộng sáu trăm sáu mươi nghìn, cho dù là chất lượng hay chất liệu vải, cảm giác cũng vô cùng mềm mại.

Hơn nữa, Diệp Giai Nhi cũng rất hài lòng, dù sao thì chỉ mang thai có mấy tháng, căn bản không cần phải mua đồ tốt.

.

Bình Luận (0)
Comment