Cô Vợ Nóng Bỏng Của Anh Thẩm

Chương 708

CHƯƠNG 708

Ngồi trên chiếc xe Bentley màu đen, Thẩm Hoài Dương không nói một lời, chỉ lái xe, tốc độ của xe có hơi nhanh.

Tô Tình ngồi ở một bên, bà ta biết, bà ta không thể để con trai mình căm ghét mình, vì vậy đã nói: “Hoài Dương à, mẹ vừa rồi cũng là bị tức đến hồ đồ, cho nên mới nói lung tung, với lại, nhà chúng ta xảy ra chuyện lớn như vậy, còn không cho mẹ phát tiết một chút sao!”

Nghe vậy, đôi mắt thâm trầm sâu thẳm của Thẩm Hoài Dương quét qua, ném một câu với bà ta: “Có vài chuyện, con không hy vọng nhìn thấy lần thứ hai.”

Suy cho cùng là mẹ của anh, sinh ra anh, nuôi anh lớn.

Không có ở nhà quá lâu, sau đó Diệp Giai Nhi bị đuổi ra ngoài, Quách Mỹ Ngọc vẫn không muốn nhìn thấy cô, nút thắt trong lòng vẫn chưa gỡ bỏ được.

Di chuyển trên đường, đi không mục đích, đến lúc tan làm, cô đến nhà trẻ đón Huyên Huyên.

Huyên Huyên muốn ăn gà rán ông già, khoảng thời gian này quả thật không dẫn cô ta đi ăn, vậy nên Diệp Giai Nhi dẫn cô bé đến KFC.

Người trong KFC không ít, xếp hàng mất không ít thời gian, không dễ gì mới đến lượt.

Ăn tối xong, Huyên Huyên muốn đến hồ ngồi thuyền, sau đó lại đi chợ đêm, đợi khi về đến nhà đã là 9 giờ, sắc trời đã tối rồi.

Diệp Giai Nhi cõng Huyên Huyên, cô bé nằm bò trên lưng cô, ngủ ngon lành.

Chiếc xe Bentley không thể quen thuộc hơn dỗ ở dưới lầu, Thẩm Hoài Dương dựa vào thân xe hút thuốc.

Nhìn thấy cô, anh đi tới, Diệp Giai Nhi đè nén cảm xúc, lạnh lùng mở miệng: “Anh ở đây làm cái gì?”

Không nói hai lời, Thẩm Hoài Dương đưa tay, trực tiếp ôm Huyên Huyên trên lưng cô lên, đặt vào trong xe, sau đó quay lại: “Chúng ta nói chuyện.”

“Những gì cần nói có thể nói, giữa chúng ta đều đã nói rõ rồi, tôi không cho rằng giữa chúng ta còn có gì để nói nữa, với ại giữa chúng ta đã không thể nữa rồi, ba tôi vì ba anh mới xảy ra chuyện như thế, tôi không thể bỏ qua, mà ba anh lại bị tôi đưa vào tù, thiết nghĩ trong lòng anh cũng có oán hận với tôi, thù hận sâu như vậy, anh cảm thấy giữa chúng ta còn có thể sao?”

“Ai nói tôi oán hận với em?”

Hai tay Thẩm Hoài Dương giữ chặt vai của cô, hai người bốn mắt nhìn nhau:

“Chuyện em đưa ba tôi vào tù tôi chưa từng oán hận em, tôi là thương nhân, giống như những gì em rất lâu về trước nói, thương nhân đều phải gian, tôi không lương thiện, nếu hôm đó đứa trẻ bị sảy đó là con của người khác, là người khác muốn đưa ông ấy vào tù, cho dù tôi cực kỳ hận ông ấy, tôi cũng sẽ không để những người đó đưa ông ấy vào tù…”

Lời nói trầm thấp hơi khựng lại, anh muốn nhìn sâu nơi sâu nhất trong mắt cô: “Bởi vì em, bởi vì là em còn cả con của chúng ta, cho nên cho dù em không làm như vậy, tôi cũng sẽ đưa ông ấy vào tù, nhưng tôi hy vọng có thể do chính em làm chuyện này, tận tay giết kẻ thù, tôi chẳng qua chỉ là hy vọng em có thể thoải mái một chút, sẽ không tiếp tục đau lòng như vậy, tôi có khi nào từng oán hận em chứ?”

Trái tim của Diệp Giai Nhi đang run rẩy, lòng bàn tay có hơi nóng lên, không lên tiếng.

“Còn nữa, ở trước mặt mẹ em những lời em nói đó, tình cảnh lúc đó tôi không thể ngăn lại, nếu tôi mở miệng, chỉ sẽ khiến em rơi vào tình cảnh càng khó xử hơn, cũng sẽ chiến khiến quan hệ của chúng ta trở lên cứng nhắc, chúng ta tiếp tục…”

Anh nói, cô nghe, anh muốn nhìn vào nơi sâu nhất trong mắt cô, cô cũng muốn nhìn vào nơi sâu nhất trong mắt anh.

Bình Luận (0)
Comment