Cô Vợ Nuôi Từ Bé Đại Thúc Xin Đừng Vội

Chương 114


Khi giọng nói trầm thấp vang lên, một số người trên bàn cũng như những người xung quanh đang chờ xem kịch, đều nhìn về phía nơi âm thanh phát.

Đó là một người đàn ông.

Mặc một bộ quần áo sọc xanh, cổ áo kéo tới ngực, trên cổ đeo một chiếc vòng bằng da thật màu đen, kết hợp với chiếc quần bó sát màu đen, đôi chân dài liền lộ ra hoàn toàn.

Mái tóc ướt xoăn nhẹ, lông mày lạnh lùng cao ngạo, cùng với ánh mắt sắc
bén.

Khi anh bước ra khỏi đám đông, tất cả mọi người gần như đều nín thở ngay lập tức.

Khí chất này, vẻ đẹp này.

Thật kinh diễm.

Đừng nói đến những người phụ nữ ở đây, ngay cả ánh mắt của các cánh đàn ông cũng hiếm khi kinh ngạc trước hình ảnh cùng với khí chất của người cùng trang lứa này.

Cảnh tượng im lặng trong khoảng một phút, mãi cho đến khi vang lên tiếng hét thất thanh của một người
phụ nữ mới bị phá vỡ.

“Mẹ nó, anh chàng này cũng đẹp trai quá đi!”
“Đây rốt cuộc là vẻ đẹp thần tiên gì vậy?”
“Hãy nói cho tôi biết, đây là công tử nhà nào ở Giang Thành? 10 phút, tôi muốn toàn bộ thông tin về anh ta, a a a a! Tôi chưa từng thấy người nào đẹp trai đến kinh diễm như vậy, thật gợi cảm.


Những âm thanh xung quanh bắt đầu tăng lên.

Người đàn ông ở giữa trung tâm của
cuộc thảo luận, vô cùng bình tĩnh lạnh lùng, nhưng ngũ quan và khí chất của anh ta đã làm đảo lộn tất cả chúng sinh.

Đây thực sự giống như bong hoa lạnh lùng
Người đàn ông tiến lên một bước, kéo ghế dựa ở bên cạnh Mộ An An, rồi ngồi xuống.

Tiếng ghế cọ sát đất vang lên khiến Mộ An An kinh sợ phục hồi lại tinh thần.

Nhưng một giây sau khi lấy lại tinh thần, cô liền gắt gao nhìn chằm chằm người đàn ông bên cạnh.


Bác sĩ Cố: “Đây là Thất gia sau khi dịch dung sao?”
Mộ An An trong lòng cũng có ý nghĩ này.

Nhưng không có cách nào hoàn toàn chắc chắn.

Trong khi tất cả mọi người đang chìm đắm trong vẻ đẹp điên cuồng của người đàn ông, thì Giang Phong cũng đã phục hồi lại tinh thần.

Hắn nhìn người đàn ông ở trước mặt từ trên xuống dưới.

Hoàn toàn xa lạ.

Là đại thiếu gia thân phận cao quý giàu có của Giang Thành, về cơ bản hắn đều biết những người ở trong phạm vi này, cho nên đối với Tông Chính Ngự sau khi dịch dung, hắn cảm thấy rất xa lạ.

Nhưng nhìn khí chất thì không giống người thường.

Mặc dù chiếc du thuyền này là do Giang Phong sắp xếp, nhưng người ở bên trong rất pha tạp, bạn bè dẫn theo bạn bè, cái vòng bên này, cái vòng bên kia, có rất nhiều người đến, chính Giang Phong cũng không nhận ra tất cả mọi người.

Giang Phong sau khi suy nghĩ xong
liền hỏi: “Vị tiên sinh này, không biết xưng hô như thế nào?”
“Họ Mộ.

” – Người đàn ông trả lời, giọng nói trầm thấp như tiếng súng, làm tăng thêm vẻ gợi cảm cho toàn bộ hình ảnh của anh ta.

Mọi người xung quanh lại hít thở không thông.

Hai anh em Giang Phong và Gang Cầm, khi nghe đến “họ Mộ”, vẻ mặt của bọn họ đều có chút khác thường.

Bởi vì người vợ đầu tiên của ba bọn họ chính là họ Mộ, bao gồm cả tập đoàn dược phẩm của Giang gia hiện tại, đời trước cũng là Mộ thị, cho nên
đối với họ“MỘ” này, có chút mẫn cảm.

Hai anh em lại liếc nhìn nhau.

Giang Phong nói: “Xin chào Mộ tiên sinh, trước đây tôi chưa từng thấy qua, anh không thường ở đây chơi sao?”
“Mới vừa về nước.


Mộ tiên sinh đơn giản ném ra ba chữ, mặt mày có chút không kiên nhẫn.


Bên cạnh, Mộ An An không ngừng nhìn trộm anh ta.

Thiếu niên tóc bạc vô cùng kiêu ngạo,
dung mạo của anh ta còn mang theo một chút nổi loạn.

Anh xoay đồng hồ đeo tay, ánh mắt vô tình liếc nhìn Mộ An An đang ở bên cạnh mình.

Mộ An An vốn dĩ đang nhìn anh, kết quả bị ánh mắt đối phương quét qua như vậy, bốn mắt liền nhìn nhau mà không kịp phòng bị.

Mộ An An bị trúng tim đen, liền lập tức đảo mắt.

Trái tim cô đập loạn xạ.

Cô có một loại cảm giác, Thất gia tới bắt mình.

Trong lòng có một nửa cảm thấy được, người này là Thất gia.

Nhưng không có cách nào để xác định hoàn toàn.

Trong tai nghe Bluetooth truyền đến lời nói của bác sĩ cố: “Tôi cảm giác, ánh mắt đó của anh ta….

Là đang muốn phế cô.


Bác sĩ Cố: “Đây là Thất gia sao? Nhưng Thất gia, làm sao có thể hạ thấp danh dự của mình như vậy chứ, cho dù có lên du thuyền, cũng không thể tham gia đánh bạc như vậy được.


Bác sĩ Cố: “Tiểu thư An An, nếu như
người này là Thất gia, ánh mắt của anh ta đủ đại diện cho việc, cô nhất định chết chắc rồi!”
Bác sĩ Cố: “Lần này, cô làm nũng tỏ ra thảm thương, tôi đoán cũng đều vô dụng thôi.


Bác sĩ Cố liên tục nói không ngừng ở trong tai nghe Bluetooth, tâm lý Mộ An An vốn dĩ đang hoảng, lúc này lại vô cùng sốt ruột hơn, cho nên liền trực tiếp tắt nghe Bluetooth.

Mộ tiên sinh ở bên cạnh, mặt mày không kiên nhẫn, khi vệ sĩ đặt con chip đánh bạc trước mặt, anh liền nóng nảy ném ra hai chữ: “Bắt đầu.



Lời này vừa nói ra, Giang Phong liền phản xạ có điều kiện nghe theo: “Chia bài, bắt đầu chia bài đi.


Người chia bài vừa nghe lệnh, liền lập tức bắt đầu làm việc.

Quỷ gia ở bên kia liếc mắt nhìn Giang Phong.

Giang Phong không được tự nhiên liền thay đổi chỗ ngồi, hiển nhiên cảm thấy vừa rồi mình chủ động quá mức, nhưng không khống chế được, khi người đàn ông đó lên tiếng, theo bản năng liền nghe theo.

‘Anh, người này rốt cuộc từ đâu tới?
Lúc người chia bài đang chia bài, Giang cầm trộm hỏi Giang Phong.

Giang Phong lắc đầu, hắn cũng không biết.

Tốc độ chia bài của người chia bài rấtnhanh nhẹn, rất nhanh trong taycủa mỗi người đều có một lá bài.

Xem hé trước lá bài đầu tiên, dọa chết rồi.

Quỷ gia cầm lấy một nắm chip rồi thả vào.

Mới bài tẩy thứ nhất, những người này tự nhiên sẽ đi theo.

Nhưng Trương ca là người cuối cùng, trước khi ném chip về phía trước, hắn nhìn chằm chằm vào Mộ An An với ánh mắt không mấy thiện cảm, cố ý nói: “Tiểu Thất, nhìn sắc mặt của cậu không tốt, bài tẩy đầu tiên của cậu không có đẹp lắm sao?”
Trương ca này gọi một tiếng “tiểu Thất”, khiến cả người Mộ An An phát cáu như muốn nổ tung, liền trợn mắt nhìn Trương ca.

Cùng lúc đó, con mắt của Mộ tiên sinh vốn đang rủ xuống, liền nhướng mí mắt lên, trong mắt ẩn chứa sát khí.

Trương ca thích thiếu niên nổi loạn như Tông Thất, nghĩ muốn đùa giỡn
trêu chọc, kết quả vừa mới dứt lời, hai người ngồi ở bên cạnh, liền đảo mắt nhìn đến.

Ánh mắt của Tông Thất không sao.

Ánh mắt của người bên cạnh rất sát khí.

Một loại sự hãi không tự chủ nổi lên trong lòng mọi người.

Trương ca lập tức ho khan một tiếng: “Ha ha, nói giỡn thôi, tiếp tục chia bài đi.


Trông hắn là một người đàn ông lịch lãm, nhưng khi nói chuyện với mọi người, đặc biệt bẩn thỉu.

Người chia bài tiếp tục chia bài, Mộ An An và Mộ tiên sinh gần như đồng thời nhắm mắt lại.


Giang cầm ở bên cạnh nhìn chằm chằm Mộ An An, ánh mắt cũng không tự chủ liền nhìn về phía người bên cạnh Mộ An An.

Cuối cùng nhịn không được nhìn thêm vài lần nữa.

Nhưng nhìn hai lần thì không sao, khi nhìn đến lần thứ ba, trong lòng liền cảm thấy áp lực rất lớn.

Khí chất của người này quá mạnh mẽ.

Khi bài tẩy thứ hai được chia ra, Mộ An An nhìn thoáng qua, hai cái 3,
cộng lại chính là 6.

Cô liếc nhìn những người khác trên bàn đánh bạc.

Giang Phong vẻ mặt tự tin, Quỷ gia không có nhiều biểu cảm, nhưng ánh mắt lại rất đắc ý.

về phần Trương ca kia, lại cười một cách bỉ ổi.

Nhìn thấy lá bài của những người này cầm không tồi.

Trương ca liền ném chip xuống bàn: “Theo.


Nói xong, hắn bắt đầu nhướng mày
nhìn Mộ An An một cách bỉ ổi: “Tiểu… À, Tông đệ, cậu đừng lo lắng, theoTrương ca đi, nếu cậu thua tiền, Trương ca liền cho cậu tiền.


Trương ca trêu ghẹo một cách trắng trợn, người xem ở xung quanh đã sớm nhìn ra mánh khóe, có người còn huýt sáo, ồn ào.

Giang Phong cười lạnh một tiếng, theo gấp đôi.

Quỷ gia theo sau, cuối cùng còn lại Mộ An An và Tông Chính Ngự.

Với điểm số này của Mộ An An, nhất định không theo được.

Mà, ngay khi Mộ An An đang tính toán, Giang Phong liền đột nhiên lấy ra một nắm chip.

Hướng thẳng Mộ An An nói: “Tông Thất, ván bài này chúng ta đánh cược đi, nếu cậu thắng, tôi không chỉ trả thêm cho cậu một khoản tiền, kể cả việc bây giờ tôi có thể gọi cậu một tiếng anh trai.

Nhưng, nếu cậu thua, tiền tôi sẽ không lấy lại, cậu chỉ cần cúi đầu, gọi tôi một tiếng anh trai là được rồi.

Thế nào, dám đánh cược không?.

Bình Luận (0)
Comment