Cô Vợ Nuôi Từ Bé Đại Thúc Xin Đừng Vội

Chương 147


Giang cầm cười: “Cám ơn ý tốt của anh, nhưng dù sao cũng là bạn cùng lớp, tôi không thể không quản, làm phiền rồi.”
Nhân viên: “Giang Đại tiểu thư hãy khuyên nhủ đi, cũng là một cô gái tốt, làm sao có thể nghĩ ra những cách để phá hoại như vậy được chứ, không có tiền thì chết sao, không nên náo loạn yến tiệc như vậy, nơi này cũng không phải là người bình thường.”
Giang cầm: “Được, tôi sẽ cố gắng khuyên nhủ.”
Nói xong, Giang cầm liền nhìn về phía Trần Hoa: “Trần Hoa, tôi sẽ nhờ tài xế đưa cậu về.

Tôi không biết trong nhà cậu có phải đã xảy ra vấn đề gì không, cho nên mới bị người ta lừa.

Nhưng là bạn học với nhau, tôi hy vọng cậu đừng đi đường vòng.


Người khác có chút khuôn mặt có chút tư chất, nên muốn đi đường vòng, nhưng cậu không giống bọn họ, cậu là một cô gái tốt.”
Lời nói này vô cùng kiêu ngạo, nhưng cô ta vẫn không nhìn Mộ An An, trực tiếp ở trước mặt những người xung quanh gán cho Mộ An An là một cô gái không đứng đắn.
Trông giông như thật, Mộ An An là
loại người thấp kém muốn dựa vào nhan sắc của mình để trà trộn trong giới cao quý.
Toàn bộ quá trình Mộ An An vẫn luôn vô cùng bình tĩnh.
Cô lười nhiều lời, trực tiếp lấy điện thoại ra.
Kết quả đang muốn gọi điện thoại cho Thất Gia, đã bị một bên nhân viên công tác cướp đi, hướng đâu đi, “Tiểu thư, đừng ở chỗ này gây sự.

Hôm nay Hoắc gia đã dặn dò, nếu như xuất hiện loại phụ nữ không đứng đắn đích, lập tức xử lý.

Tôi đây là cho Giang đại tiểu thư mặt mũi mới vẫn nhẫn nhịn với cô.”
Nhân viên công tác nói vô cùng không khách khí.
Chủ yếu là sau khi nghe những lời của Giang cầm, mới phát hiện ra người phụ nữ xinh đẹp này không đàng hoàng thì thôi đi, lại còn lôi kéo một cô gái ngoan ngoãn đi cùng, quá là độc ác!
Không khác gì đem thân đi bán.
Trần Hoa trong tiềm thức muốn đến gần Mộ An An, nhưng lại bị Giang Cầm kéo đi, “Trần Hoa, tôi hiện tại đưa cậu trở về, đừng đi sai đường, không phải những cô gái xinh đẹp đều đáng tin cậy.”
“Bảo vệ, đem người phụ nữ này đuổi ra cho tôi!”

Ngay khi nhân viên vừa mở miệng, một nhóm an ninh lao tới.
Hôm nay trong trang viên của Hoắc gia buổi tiệc rượu toàn những nhân vật máu mặt, thậm chí Thất Gia của Ngự Viên Loan cũng đã được mời qua, tự nhiên được canh phòng nghiêm ngặt, nếu có động tĩnh gì sẽ bị xử lý ngay.
Mộ An An lạnh lùng nhìn đám bảo vệ xông tới.
Trần Hoa rất lo lắng, cố gắng gạt bỏ Giang cầm,” Giang đại tiểu thư, cô
đã hiểu lầm rồi, thật ra…
“Trần Hoa, cậu không hiểu sao? Tôi cứu cậu là vì chúng ta là bạn học, nếu không cậu đi theo cô ta, lần này không thành, lần sau thì sao?” Giang Cầm vẻ mặt hảo tâm thuyết phục.
Nhân viên bảo vệ nói: “Động tay!”
“Để tôi xem ai dám động.”
Các nhân viên bảo vệ vốn định tấn công Mộ An An, nhưng kết quả là trong lúc này, một giọng nói trầm thấp lạnh lùng vang lên.
Ngay lập tức, hàng chục người mặc đồ đen lao tới, đè xuống đất những
nhân viên bảo vệ đang định động thủ với Mộ An An, họng súng đen lạnh lẽo nhằm vào đám người này.
Một chuỗi hành động, nhưng xảy ra chưa đầy một phút.

Sau đó, mọi người thấy một người đàn ông xuống xe.
Người đàn ông mặc bộ vest màu mực đơn giản nhất, nhưng khuôn mặt lạnh lùng đó quả là một tác phẩm nghệ thuật đáng kinh ngạc, đôi lông mày của sắc sảo hoàn toàn có sức mạnh.
Kể từ khi anh xuất hiện, bầu không khí của toàn cảnh đã thay đổi trời đất.
Trên thế giới không có màu sắc, chỉ có người đàn ông này là người duy nhất tuyệt vời!
Người đàn ông chân dài, trực tiếp đi tới Mộ An An kẻo cô ôm vào trong lòng, “Cháu bị thương sao?”
Ngay khi Mộ An An định lắc đầu, ánh mắt anh đã nhìn thấy đôi bàn tay đã đỏ ửng của Mộ An An, tức giận dâng lên, “La Sâm!”
Ngay sau khi mệnh lệnh này rơi xuống, La Sâm tiến lên một bước, nắm lấy nhân viên vừa động tay Mộ An An, ấn tay phải vào tường rồi đâm một con dao găm vào cánh tay của hắn ta một cách không thương tiếc,
nhân viên này lập tức hét lên đau đớn!.

Bình Luận (0)
Comment