Cô Vợ Thần Bí Muốn Chạy Đâu

Chương 1130

Vốn là mấy người có chút thấp thỏm lo lắng, không, là có chút kinh hồn táng đảm lúc này nghe mấy lời này của Đường Minh Hạo, cả đám trực tiếp kinh sợ, nguyên một đám trong lòng đều có cảm giác vô cùng vô cùng xấu

“Cậu? Cha mẹ cậu là ai?” Sau một lúc, có người lấy lại tinh thân, kinh hãi hỏi một cậu.

Từ trong câu hỏi của người nọ nghe ra được có những người khác âm thầm nuốt nước bọt, có mấy người lúc này cũng rất căng thẳng, rất lo lắng.

Nếu để bọn họ súng thật đạn thật làm, bọn họ khẳng định không sợ, nhưng mà tình hình bây giờ quá đặc thù, đây là một đứa bé, hơn nữa thân phận của đứa bé này có thể đặc biệt muốn chết.

Đường Minh Hạo nhìn thấy dáng vẻ của bọn họ, khóe miệng hơi cong lên, lá gan của mấy người này hình như cũng quá nhỏ, người của Dương Tầm Chiêu thật sự không được tốt cho lắm.

Nhìn dám vẻ sợ hãi của nguyên đám bọn họ, Đường Minh Hạo quyết định dọa bọn họ tiếp, đương nhiên, Đường Minh Hạo cũng không chỉ là đơn thuần vì dọa bọn họ, Đường Minh Hạo vẫn còn có những kế hoạch khác.

Mục tiêu cuối cùng nhất cả Đường Minh Hạo chính là cậu ba Dương.

“Mấy người đều biết Đường Lăng chứ?” Đường Minh Hạo đưa bàn tay nhỏ bé ra nhẹ nhàng lắc lắc, âm thanh hơi non nớt từ trong xe truyền ra.

Mặc dù giọng nói của cậu non nớt, mặc dù cậu chỉ là một đứa bé năm tuổi, nhưng mà lúc này người trong xe nhìn qua cậu, cả một đám đều vô cùng nghiêm túc.

“Biết, biết rõ..” Mấy người nghe thấy câu hỏi của Đường Minh Hạo, liên tục gật đầu, Đường Lăng ai mà không biết, đại thiếu gia nhà họ Đường, đây thật sự có thể là muốn mệnh bọn họ.

Đứa bé không phải là của Đường lăng thật chứ?

Nếu bọn họ thật sự bắt con trai của cậu Đường, cậu cả Đường có thể tha cho bọn họ không?

Dùng đầu ngón chân để nghĩ cũng thấy không có khả năng!!

“Cậu, cậu thật sự là con của Đường Lăng?” Có người phục hồi lại tinh thân, nhịn không được lại hỏi một câu.

“À, không phải.” Đường Minh Hạo chớp chớp mắt, sau đó rất thản nhiên trả lời, vẻ mặt này cực kỳ vô tội.

Mấy người rõ ràng thở ra một hơi, cũng may, cũng may đứa bé này không phải là con trai của cậu cả Đường.

“Mấy người hẳn là cũng biết đại tiểu thư nhà họ Đường chứ?” Một hơi này của bọn họ còn chưa thở ra hết, bạn nhỏ Đường Minh Hạo lại hỏi tiếp một câu.

Câu nói kia của Đường Minh Hạo lập tức làm mấy người trên xe sợ đổ mồ hôi, nhất thời thậm chí còn vang lên mấy tiếng hít khí.

Nếu như đứa bé này là của cậu cả đường, mặc dù muốn chết, nhưng cậu cả đường có lẽ cũng không thật sự muốn mạng bọn họ, hơn nữa đến lúc đó bọn họ có thể tránh được, nếu đứa bé này là của cô cả nhà họ Đường, vậy thật sự là muốn mạng người rồi.

Hơn nữa đến lúc đó dù bọn họ muốn né cũng né không được, dù sợ cậu ba Dương là lão đại của bọn họ mà cô cả nhà họ Đường lại là tâm can bảo bối của lão đại bọn họ.

“Cậu? Cậu? Cùng với...cùng với cô cả Đường là quan hệ gì?” Tiểu đội trưởng cảm giác như máu toàn thân đều bị đóng băng, nhất thời lời nói cũng có chút không rõ ràng.

“Quan hệ lớn đó.” Đường Minh Hạo cười cười, lần nữa nói ra kinh người.

Nhất thời mấy người trong xe hít một hơi, vang lên đồng thời.

“Đội trưởng, tôi, chúng ta đưa người trở về đi?” Có người cẩn thận đề nghị, bây giờ đưa người trở về, hẳn là vẫn kịp chứ.

“Mấy người bắt cũng đã bắt rồi, bây giờ cho dù đưa tôi về cũng vô ích, tôi nói cho mấy người biết, tôi là vị khách tôn quý nhất của nhà họ đường, mấy người bắt tôi lại, mấy người đều chờ đi.” Đường Minh Hạo nghe thấy đề nghị của người nọ đưa cậu về, liên tục sửa miệng lại.

Dương Tầm Chiêu cho người bắt cóc cậu, việc này khẳng định không thể cứ tính như vậy, cho nên cậu cũng không đồng ý bỏ dở giữa chừng.

Mấy người nghe xong lời Đường Minh Hạo mặt, cả đám lại lần nữa sửng sốt, nhưng mà sự nghiêm túc và sợ hãi vừa rồi trên mặt cũng bị đánh tan đi hơn phân nửa.

“Thì ra là khách của nhà họ Đường, làm tôi sợ muốn chết, tôi cho rằng thật sự là con trai của cô cả Đường nữa chứ.”

“Đứa bé này chỉ cần không phải là của cô cả Đường là được, chỉ là khách của nhà họ Đường, sẽ không có nhiều phiền phức như vậy."

Mấy người nghe nói chỉ là khách của nhà họ Đường, cũng thở ra một hơi.

“Chúng ta vẫn là nhanh chóng dẫn người đến chỗ lão đại đi, để lão đại xử lý.” Người vừa đề nghị đưa Đường Minh Hạo trở lại cũng lập tức sửa lời.

“Đúng, nhanh chóng dẫn người đến chỗ lão đạo, chúng ta chỉ cần đưa người cho lão đại, nhiệm vụ của chúng ta sẽ hoàn thành, nhưng chuyện khác không phải là chuyện của chúng †a nữa.:

Đường Minh Hạo nghe được bọn họ nói chuyện, khóe môi nhịn không được co rút, mấy người này thật sự là người Dương Tầm Chiêu phái đến sao? Cảm giác thật sự không được tốt lắm.

“Chúng ta đưa người đi đâu? Chúng ta cũng không biết ở đâu, điện thoại của Đại ca Cố lại vẫn luôn không có người nhận.”

“Vậy trước dẫn cậu bé đến Diêm Môn đi, Đại ca Cố hẳn là ở Diêm Môn.”

Ý kiến của mấy người cuối cùng cũng đạt được nhất trí, xe nhanh chóng chạy về Diêm Môn.

Đường Minh Hạo cũng không nói nhiều nữa, cũng không gây ra những chuyện khác.

Trên đường đi vô cùng yên tĩnh, khoảng chừng một tiếng sau, xe cuối cùng cũng đến Diêm Môn.

Sau khi xe dừng lại, mấy người cũng xuống xe, nhưng Đường Minh Hạo lai ngồi trên xe không hề động.

Lúc trước là Đại Xuân cưỡng chế mang Đường Minh Hạo lên xe, có sự lên án của bạn nhỏ Đường Minh Hạo trên xe vừa rồi, bây giờ tất cả mọi người đều không dám động vào bạn nhỏ Đường Minh Hạo, sợ bị bạn nhỏ Đường Minh Hạo lên án bọn họ ngược đãi cậu.

Tiểu tổ tông này, không thể trêu vào được!!

Không thể trêu vào!!

Hơn nữa bây giờ bọn họ còn trốn không thoát!!

Bởi vì bọn họ bắt người về đây!

“Bạn nhỏ Đường Minh Hạo, đã đến rồi, xuống xe đi.” Tiểu đội trưởng mang nụ cười trên mặt dùng giọng nói anh ta tự cho là ôn nhu nhất gọi bạn nhỏ Đường Minh Hạo.

Bạn nhỏ Đường Minh Hạo quét mắt qua bọn họ một cái, không nói gì, cũng không động, hoàn toàn không có ý muốn xuống xe,

“Bạn nhỏ Đường Minh Hạo, chúng ta đến rồi, một mình cậu ở trên xe cũng không an toàn, hay là xuống trước đi.” Trong lòng

tiểu đội trưởng cũng kêu khổ, bạn nói anh ta không có việc gì động vào một tiểu tổ tông như vậy làm gì?

lần này Đường Minh Hạo nhìn cũng không nhìn tiểu đội trưởng, trực tiếp không để ý đến bọn họ.

“Cái này? Cái này phải làm sao đây?” Tiểu đội trưởng thật sự không còn cách nào, xin giúp đỡ nhìn mấy người khác.

“Ôm nó xuống đây đi, cũng không thể để một mình nó trên xe được.”

“Ai ôm, cậu ôm, bản lĩnh của tên nhóc này cậu cũng đã thấy, nếu như bị mắc câu thì làm sao bây giờ?”

Tình hình lúc trước trên xe bọn họ cũng đều rõ ràng, đội trưởng căn bản không đánh bạn nhỏ kia, cậu rõ ràng là cố ý lừa người, cho nên bây giờ không người nào dám động vào bạn nhỏ Đường Minh Hạo,

“Chỉ là bế người xuống, nhẹ một chút, ôn nhu một chút, cũng không sao chứ.” Có người lần nữa nhỏ giọng đề nghị.

“Vậy cậu bế đi.”

“Được, tôi bế thì tôi bế, cũng không thể cứ luôn như vậy được.” Người nọ do dự một chút, vẫn lên xe, đưa tay, nhẹ nhàng ôm Đường Minh Hạo, muốn bế Đường Minh Hạo xuống, anh ta chính là muốn bế người xuống!!
Bình Luận (0)
Comment