Cô Vợ Thần Bí Muốn Chạy Đâu

Chương 1233

Cố Ngũ không chút lo lắng nào, anh ta muốn tìm chút thông tin từ miệng cậu chủ nhỏ đã khó hơn lên trời rồi, những phóng viên này còn muốn hỏi cậu chủ nhỏ sao? Đúng là nằm mơ.

Cố Ngũ có cảm giác cậu chủ nhỏ nhà mình chắc chắn sẽ không để ý đến những phóng viên này, chắc chắn sẽ không trả lời câu hỏi của những phóng viên này.

Không ngờ Đường Minh Hạo lại dừng lại, nhìn về những phóng viên kia, khóe miệng hơi nhúc nhích, sau đó chậm rãi nói: "Nghe qua Quỷ Vực Chi Thành chưa?"

Đường Minh Hạo vừa dứt lời, mọi người đều kinh sợ, ngay cả Cố Ngũ đứng cạnh Đường Minh Hạo cũng cảm thấy kinh hãi.

Tình huống gì vậy? Cậu chủ nhỏ nói Quỷ Vực Chi Thành là có ý gì?

Chẳng lẽ cậu chủ nhỏ muốn đóng giả là người của Quỷ Vực Chi Thành?

Không phải họ đã nói với cậu chủ nhỏ là người của Diêm Môn rồi sao?

Sao tự nhiên lại đóng giả thành người của Quỷ Vực Chi Thành rồi?

Quy củ của Quỷ Vực Chi Thành rất nghiêm đó.

"Tất nhiên là biết, Quỷ Vực Chi Thành lợi hại như vậy chắc chắn đã nghe qua rồi." Mấy phóng viên theo bản năng trả lời.

Lúc này tất cả phóng viên đều nhìn về phía Đường Minh Hạo, muốn nghe thêm xem Đường Minh Hạo sẽ nói ra tin tức kinh người như thế nào.

"Biết hết thì tốt." Đường Minh Hạo gật nhẹ đầu, sau đó nói với Tiểu Nghị: "Xem ra danh tiếng của Quỷ Vực Chi Thành rất vang dội nha."

Khóe miệng Cố Ngũ không nhịn được mà giật nhẹ, thanh danh Quỷ Vực Chi Thành nổi tiếng thì liên quan gì đến mục đích bọn họ tới đây hôm nay chứ, lời này của cậu chủ nhỏ có ý gì vậy?

Cậu chủ nhỏ đang muốn nói lên điều gì?

Cố Ngũ không đoán nổi suy nghĩ của cậu chủ nhỏ Đường Minh Hạo, nhưng Cố Ngũ vẫn cực kỳ phối hợp mà gật đầu: "Đúng vậy."

Đường Minh Hạo lại lần nữa gật nhẹ đầu, sau đó không nói thêm gì nữa mà tiếp tục đi về phía bệnh viện.

"Bạn nhỏ, cháu khoan hãy đi đã, cháu có ý gì thế? Chẳng lẽ cháu là người của Quỷ Vực Chi Thành sao?" Lòng hiếu kỳ của phóng viên đều bị Đường Minh Hạo khơi lên, nhìn thấy Đường Minh Hạo muốn đi thì gấp gáp hỏi.

"Bạn nhỏ, cháu là người của Quỷ Vực Chi Thành sao? Vậy cháu có thân phận như thế nào ở Quỷ Vực Chi Thành?" Rất ít người biết chuyện bên trong Quỷ Vực Chi Thành, cho nên hiện tại mọi người càng muốn biết thân phận của đứa trẻ này.

Nhìn điệu bộ của đứa trẻ này lớn như vậy thì chắc thân phận cũng không tầm thường nha?

Nhớ đến sự mạnh mẽ của Quỷ Vực Chi Thành, phóng viên đều bớt vồ vập lại, tất cả đều sợ chọc phải cậu chủ nhỏ này, dù sao không ai muốn chọc phải Quỷ Vực Chi Thành.

Bạn nhỏ Đường Minh Hạo không trả lời, tiếp tục đi về phía bệnh viện, bởi vì e ngại thế lực của Quỷ Vực Chi Thành nên phóng viên cũng không dám trực tiếp ngăn cản đường đi của Đường Minh Hạo như ban nãy, chỉ có thể theo sát Đường Minh Hạo.

"Bạn nhỏ, cháu rốt cuộc là ai? Đây đều là vệ sĩ của cháu sao?" Phóng viên thấy Đường Minh Hạo không trả lời thì đổi cách hỏi, muốn tìm được chút thông tin bên khía cạnh khác.

Nhưng Đường Minh Hạo vẫn như cũ không trả lời.

"Bạn nhỏ, chú thấy lúc nãy cháu nói cháu đến tìm người có phải không? Cháu muốn tìm ai vậy?" Phóng viên không hỏi được thân phận của Đường Minh Hạo nghĩ trước đó Đường Minh Hạo có nói muốn đến tìm người, còn gióng trống khua chiêng tìm người, chắc cái này sẽ nói đi.

Quả nhiên Đường Minh Hạo nghe được câu hỏi của phóng viên dừng bước: "Cháu đến tìm ông cụ Dương, các người có biết phòng bệnh của ông ấy là phòng nào không?:

Khóe miệng Cố Ngũ lại lần nữa giật giật, cậu chủ nhỏ nhà mình chỉ sợ chuyện không đủ lớn, đây là muốn mọi người biết họ đến tìm ông cụ Dương tính sổ sao?

"Ông cụ Dương? Cháu đến tìm ông cụ Dương?" Toàn bộ phóng viên đều cảm thấy kinh hãi, đứa nhỏ này đến tìm ông cụ Dương, tất nhiên sau khi hết khiếp sợ thì họ lại không nhịn được mà cảm thấy hưng phấn.

Bọn họ canh giữ ngoài bệnh viện chính là để đào được càng nhiều tin tức về nhà họ Dương càng tốt, không ngờ cuối cùng bọn họ cũng chờ được.

Vốn dĩ đám phóng viên này nghĩ cậu ba Dương sẽ đến, bọn họ đều đang chờ cậu ba.

Không ngờ rằng lại chờ được một đứa bé, thân phận đứa nhỏ này lại còn không đơn giản, có vẻ như là người của Quỷ Vực Chi Thành.

Người của Quỷ Vực Chi Thành đến tìm ông cụ Dương? Hơn nữa đứa nhỏ này lại nói thẳng là tìm ông cụ Dương tính sổ?

Đây là chuyện gì thế?

Chẳng lẽ là do hôn ước của cô chủ Quỷ Vực Chi Thành? Tối cậu ba Dương mới cùng nhà họ Dương cắt đứt quan hệ, ông cụ Dương thay cậu ba Dương quyết định chuyện kết hôn với Quỷ Vực Chi Thành, cậu ba Dương chắc chắn không chấp nhận.

Cái này khác gì nói nhà họ Dương hủy bỏ hôn ước.

Đối phương là cô chủ của Quỷ Vực Chi Thành, hôn ước của cô chủ Quỷ Vực Chi Thành sao có thể nói muốn hủy là hủy, người của Quỷ Vực Chi Thành chắc chắn sẽ thay cô chủ của mình đòi lại công bằng.

Hôn ước là ông cụ Dương quyết định nên khẳng định Quỷ Vực Chi Thành sẽ đến tìm ông.

Lý giải như vậy hoàn toàn hợp lý.

"Cháu là vì hôn ước của Quỷ Vực Chi Thành mà đến tìm ông cụ Dương sao?"

"Cháu đến để đòi sự công bằng cho cô chủ Quỷ Vực Chi Thành sao?"

"Không biết Quỷ Vực Chi Thành định xử lý việc này như thế nào?"

Các phóng viên ở đây có quá nhiều câu hỏi.

"Hiện tại cháu không thể trả lời câu hỏi của mọi người, mọi chuyện phải chờ cháu gặp ông cụ Dương bàn lại, đương nhiên đàm phán được thì tốt, không đàm phán được thì chỉ có thể dùng cách khác để giải quyết thôi." Đường Minh Hạo đẩy kính râm, khí thế có đủ.

Giờ phút này phóng viên đều quên đây chỉ là một đứa nhỏ năm tuổi, tất cả mọi người lúc này đều tin những lời Đường Minh Hạo nói.

"Cháu muốn đi vào tìm ông cụ Dương đàm phán sao? Cháu muốn nói chuyện gì với ông cụ Dương? Đàm phán thế nào?" Mấy phóng viên lại liên tục đưa ra câu hỏi.

"Nhìn thế này rõ ràng là có chuẩn bị mà đến, Quỷ Vực Chi Thành tức giận vì bị hủy hôn đúng không?"

"Thái độ hiện tại của Quỷ Vực Chi Thành như thế nào?"

"Quỷ Vực Chi Thành có ý muốn bỏ qua cho nhà họ Dương không?"

Phóng viên liên tục đưa vấn đề, lúc này không ai xem Đường Minh Hạo như một đứa nhỏ cả vì những lời Đường Minh Hạo nói, khí thế của Đường Minh Hạo, hơn nữa sự đưa đẩy khéo léo của Đường Minh Hạo khiến bọn họ ý thức được rằng, mặc dù đứa bé này còn nhỏ tuổi nhưng tuyệt đối không đơn giản.

Nếu không Quỷ Vực Chi Thành sẽ không để một đứa bé đến giải quyết chuyện này.

"Cháu nói mọi chuyện phải chờ cháu gặp ông cụ Dương nói chuyện đã, đương nhiên về chuyện giải quyết như thế nào cũng phải gặp ông cụ Dương mới nói được." Đôi mắt Dương Minh Hạo đảo qua bốn phía, âm thanh mặc dù hơi non nớt nhưng lực uy hiếp không hề yếu.

"Nhưng đêm qua ông ấy mới ngất xỉu chưa chắc đã tỉnh lại, sợ bây giờ cháu tìm ông cụ Dương cũng không hay cho lắm?"

"Cháu nghe nói ông cụ Dương ngất xỉu nên cũng muốn xem ông ấy như thế nào." Đường Minh Hạo nói chuyện hợp tình hợp lý.

Dừng một chút rồi quay nói với Tiểu Ngũ: "Không bằng chú đi hỏi thăm một chút xem chúng ta có thể vào hay không đi."

"Hả?" Cố Ngũ sửng sốt, nhất thời chưa lấy lại tinh thần.

Cậu chủ nhỏ, chúng ta tìm người tính sổ đó, tìm người tính sổ còn muốn vào hỏi thăm xem có được vào không à?

Có người đi tìm sổ như thế này à.

Nhưng sau khi suy nghĩ Cố Ngũ thì hiểu ý của Đường Minh Hạo, hóa ra Đường Minh Hạo cố ý nhắc tới Quỷ Vực Chi Thành vì lý do này.

Nếu cậu chủ nhỏ cùng bọn họ xông vào, chắc chắn bà cụ Dương sẽ cho người ngăn cản, đến lúc đó chắc chắn mọi chuyện sẽ rất khó coi, hơn nữa nếu làm lớn chuyện thì chưa chắc bọn họ có thể thuận lợi gặp ông cụ Dương.

Nhưng cậu chủ nhỏ mới cố ý nhắc đến Quỷ Vực Chi Thành, cố ý để người khác hiểu nhầm họ là người của Quỷ Vực Chi Thành.

Bà cụ Dương chắc chắn không dám ngăn cản người của Quỷ Vực Chi Thành, sau đó họ có thể thuận lợi đi vào, thậm chí có thể sẽ được mời đi gặp.

"Được, tôi lập tức đi." Cố Ngũ sau khi suy nghĩ cẩn thận thì vào bệnh viện, giờ đây anh ta càng thán phục vợ con của cậu chủ nhà mình, cho nên cậu chủ nhỏ dặn dò gì anh ta sẽ không chút trì hoãn mà đi làm ngay.

"Bạn nhỏ, cháu có thể cho các chú biết tên của mình không?" Phóng viên thấy Cố Ngũ đi vào bệnh viện đánh chủ ý tới Đường Minh Hạo, mặc dù ban nãy Đường Minh Hạo thể hiện quá lạnh, vẫn luôn không trả lời vấn đề của bọn họ nhưng bọn họ vẫn muốn moi ít thông tin từ miệng Đường Minh Hạo.

Ít nhất phải biết đứa nhỏ này là ai chứ, nếu không viết tin kiểu gì được?
Bình Luận (0)
Comment