Cô Vợ Thần Bí Muốn Chạy Đâu

Chương 1496



Chính như chuyện ông ta tìm cô, ông ta tìm cô suốt hai mươi lăm năm, hai mươi lăm năm này, ông ta luôn hi vọng lại xuất hiện tình huống đó, ông ta hi vọng có thể cho ông ta chút chỉ điểm, chút manh mối, để ông ta tìm thấy cô.

Nhưng không có, hai mươi lăm năm này chưa từng xuất hiện tình huống đó.

Nhưng lại vào lúc quản gia Trọng nhắc tới đứa bé, tình huống đó liền xuất hiện, giây phút đó, ông ta bỗng có một suy nghĩ, một suy nghĩ ông ta vô cùng chắc chắn, ông ta có một đứa con, hơn nữa là một cô con gái.

Ông ta luôn cảm thấy điểm này sẽ không sai lầm.

Mà lúc quản gia Trọng lấy tấm hình của cô cả nhà họ Đường cho ông ta xem, ánh mắt đầu tiên ông ta đã cực kỳ hài lòng với đứa bé đó, ánh mắt đầu tiên, ông ta đã cảm thấy nếu ông ta có con gái thì hẳn sẽ giống cô.

Trương Minh Hoàng thầm thở ra một hơi, kết quả hẳn sắp có rồi, cho nên sẽ nhanh chóng biết được.

“Thành chủ, ngài ăn một chút trước đi, kết quả bên kia hẳn sắp có rồi, có kết quả thiếu thành chủ nhất định sẽ gọi điện thoại cho ngài.

” Quản gia Trọng nhìn thấy thành chủ nhà mình đặt bút vẽ xuống thì không nhúc nhích, có chút kỳ quái.

“Mấy giờ rồi.

” Trương Minh Hoàng không ăn, mà là hỏi một câu.


“Hai giờ bốn mươi lăm rồi, kết quả hẳn sắp có rồi.

” Quản gia Trọng nghe thấy câu hỏi của thành chủ nhà mình thì không có bao nhiêu ngoài ý muốn, ông ta bây giờ đã biết rõ thành chủ đối xử với cô cả nhà họ Đường khác biệt.

Nhưng thành chủ chủ động hỏi vấn đề này, đủ để chứng minh thành chủ xem trọng chuyện này.

Mấy năm nay thành chủ một lòng tìm phu nhân, ngoại trừ chuyện của bà, thành chủ đã bao lâu không chủ động hỏi han chuyện khác rồi?
Khóe môi Trương Minh Hoàng khẽ mím lại, đôi mắt dời sang đặt trên điện thoại bên cạnh, nhưng điện thoại luôn không có động tĩnh, không ai gọi tới.

Quản gia Trọng đương nhiên nhìn thấy động tác nhỏ của thành chủ nhà mình, ông ta ngây người, ông ta biết thành chủ đang đợi kết quả, nhưng không nghĩ tới sẽ nôn nóng như vậy.

Thành chủ trước nay vui giận không thể hiện, bình thường cũng tuyệt đối không có động tác nhỏ rõ ràng như vậy, tuyệt đối không để người khác phát hiện hoạt động tâm lý của mình, dù ở trước mặt ông ta cũng như vậy.

Nhưng bây giờ thành chủ rõ ràng đã quên mất điểm này, lại biểu hiện ra động tác nhỏ rõ ràng như vậy trước mặt ông ta.

Quản gia Trọng nhất thời không biết nên nói gì, trong lòng ông ta bây giờ hi vọng nhất chính là cô cả nhà họ Đường nhất định phải là con gái thành chủ.

Nếu không, thành chủ lần này nhất định sẽ chịu đả kích sâu sắc, chỉ sợ còn lớn hơn cả chuyện của phu nhân.

Dù sao chuyện phu nhân cũng đã hơn hai mươi năm rồi, hơn hai mươi năm, có chút chuyện thành chủ cũng từ từ tiếp nhận, đả kích sẽ không mãnh liệt như vậy!!
“Thành chủ, nếu không tôi gọi điện cho thiếu thành chủ, hỏi xem tình hình bên kia.

” Quản gia Trọng có chút đau lòng, cũng thêm vài phần lo lắng, ông ta tuyệt đối là nhịn được, nhưng ông ta phát hiện mình bây giờ có chút không chờ nỗi.

Có lẽ kết quả đã có rồi, có lẽ thiếu thành chủ quên gọi điện cho thành chủ.

Cũng có lẽ thiếu thành chủ cảm thấy bây giờ đã quá trễ, không muốn đánh thức thành chủ, định đợi ngày mai lại gọi tới nói cho thành chủ biết.

Quản gia Trọng cũng biết khả năng đó không cao, dù sao tính tình thiếu thành chủ ông ta rõ ràng nhất, nhưng lỡ thì sao, lỡ thiếu thành chủ quên thì sao.

Trương Minh Hoàng sững sờ, con ngươi khẽ lóe, ông ta bất giác lại nhìn điện thoại, điện thoại vẫn không chút động tĩnh, không có cuộc gọi tới, cũng không có tin nhắn.

Trương Minh Hoàng bỗng cảm thấy trái tim mình có chút loạn nhịp, sợ hãi dường như không ngừng lan rộng trong cơ thể, ông ta bây giờ thật sự sợ hãi, sợ nghe thấy không ít tin tức.

Đúng như quản gia Trọng nói, kết quả lúc này hẳn đã có rồi, Thành không gọi điện thoại nói cho ông ta biết, có phải vì Đường Thấm Nhi không phải con gái ông ta?!
Dù sao thái độ của Thành ông ta nhìn rất rõ ràng, Thành cũng rất hi vọng Đường Thấm Nhi là con gái ông ta.

“Lại đợi một chút đi.

” Trương Minh Hoàng không gì không thể, được mọi người xem như thần thoại lúc này lại sợ, sợ gọi một cuộc điện thoại, sợ xác nhận một kết quả.

Đây là chuyện trước nay chưa từng có, nhưng bây giờ lại thật sự tồn tại!!

Quản gia Trọng rõ ràng sững sốt, ông ta thấy rõ ràng, thành chủ đã có chút nôn nóng rồi, rất rõ ràng thành chủ rất muốn biết tình hình bên đó.

Ông ta không rõ tại sao thành chủ lại cự tuyệt đề nghị của mình, bây giờ gọi điện thoại hỏi xem tình hình bên kia cũng không phải chuyện lớn gì, hẳn xem như chuyện bình thường.

Quản gia Trọng tin tưởng, thiếu thành chủ nhất định không ngủ, nhất định đang đợi, đám người Lương chắc chắn cũng đang đợi.

“Kết quả có, Thành sẽ gọi tới.

” Trương Minh Hoàng khẽ rũ mắt, che giấu cảm xúc bên trong, ông ta cũng cố hết sức khiến giọng nói bản thân bình tĩnh như thường.

Nhưng quản gia Trọng lại là người ở bên ông ta bốn mươi mấy năm, dù ông ta che giấu rất tốt, nhưng quản gia Trọng vẫn phát hiện bất thường.

Trong lòng quản gia Trọng bỗng nảy ra một suy nghĩ, thành chủ không cho ông ta gọi điện thoại, nhất định không phải không muốn biết, vậy chính là! thành chủ lo lắng kết quả giám định không như hi vọng của mình.

Vì lo lắng, cho nên không muốn gọi điện thoại?!
Ông ta theo thành chủ bốn mươi năm, trước nay chưa từng có tình huống này, vì lo lắng mà không làm một chuyện nào đó, tình huống như vậy sao có thể xảy ra trên người thành chủ?
Hơn nữa có lẽ không chỉ lo lắng, ông ta vừa rồi nhìn thấy tay thành chủ khẽ run, thành chủ hình như có chút sợ hãi!
Sợ hãi?!
Suy nghĩ như vậy vừa nảy ra, bản thân quản gia Trọng cũng giật nảy, sợ hãi?
Sợ hãi sẽ xuất hiện trên người thành chủ?!
Không, không thể nào, tuyệt đối không thể nào!!
Thành chủ nhà ông ta sao có thể sợ hãi? Sao có thể?
Quản gia Trọng bị suy nghĩ vừa rồi của mình làm cả kinh, cho nên nhất thời cũng không nói chuyện, phòng tranh trở nên vô cũng yên tĩnh.

Trương Minh Hoàng không nhịn được lại nhìn điện thoại của mình, nhưng điện thoại vẫn không chút động tĩnh, điện thoại của thiếu thành chủ vẫn không gọi tới.

Mà bên đầu kia lúc này, thiếu thành chủ cũng chờ đợi vô cùng nôn nóng.

“Thế nào? Có kết quả chưa? Không phải nói trong vòng mười tiếng có thể có kết quả sao? Bây giờ đã mười tiếng rồi, sao còn chưa có kết quả?” Thiếu thành chủ trước nay không phải người kiên nhẫn, anh ta nôn nóng là sẽ không nhịn được.

Huống chi là chuyện này.

“Đúng vậy, sao còn chưa có kết quả? Xảy ra vấn đề gì sao?” Cậu Hàn cũng gấp gáp, giám định ADN lần trước nhanh hơn lần này một chút.

“Không, không có vấn đề, tất cả bình thường.

” Người làm giám định bị hai người chất vấn như vậy, nhất thời cảm thấy không chống đỡ nỗi.

“Tất cả đã bình thường thì chứng minh rất thuận lợi, không có vấn đề gì, lại đợi thêm một chút.

” Tiểu Cửu cũng nôn nóng, nhưng cô ta biết rõ trong tình huống này có giục cũng vô dụng.


“Còn cần bao lâu?” Thiếu thành chủ rõ ràng không kiên nhẫn nữa, anh ta đã đợi mười tiếng rồi, hơn nữa còn là ngồi lỳ ở đây, ngay cả người cùng anh ta đánh mạt chược cũng không có một ai, anh ta có thể chờ đợi suốt mười tiếng như vậy đã là cực hạn của anh ta rồi.

Rõ ràng đã nói trong vòng mười tiếng là có thể có kết quả, nhưng bây giờ đã sắp tới mười tiếng rồi, kết quả vẫn chưa có, còn kêu anh ta lại đợi?
“Sắp rồi, đợi thêm vài phút.

” Người làm giám định gấp đến đầu đầy mồ hôi, anh ta cũng biết tính tình thiếu thành chủ không tốt, anh ta thật sự sợ vị thiếu thành chủ này.

Chọc thiếu thành chủ dựng lông, hậu quả thảm không thể nghĩ.

Quỷ Vực Chi Thành của họ không ai không sợ vị thiếu thành chủ này.

“Mau lên, đợi anh thêm vài phút, nếu vẫn không có kết quả, tôi đá đầu anh ra.

” Tính tình thiếu thành chủ táo bạo, hơn nữa anh ta còn không che giấu.

Người làm giám định vội gật đầu, không nhịn được lau mồ hôi trên trán.

“Anh đừng dọa anh ta, dọa hỏng anh ta rồi, lỡ xảy ra gì ngoài ý muốn.

” Cậu Hàn cũng nôn nóng, nhưng anh ta không táo bạo như thiếu thành chủ.

“Mau lên, bên thành chủ còn đang đợi kết quả đâu.

” Thiếu thành chủ cau chặt mày.

Người giám định không dám trễ nãi, nhưng chuyện này cũng không phải gấp là được, vẫn phải tiến hành từng bước, tuyệt đối không thể có bất ý ngoài ý muốn nào.

Còn may, tất cả đều rất thuận lợi, vài phút sau, kết quả cuối cùng ra lò, nhân viên giám định cầm kết quả đến trước mặt thiếu thành chủ: “Thiếu thành chủ, kết quả giám định có rồi!”
Nghe thấy lời người đó, ánh mắt mấy người đều sáng lên, nhìn sang kết quả giám định trong tay người đó.

Kết quả giám định cuối cùng đã có rồi!!
Thiếu thành chủ sớm đã không còn kiên nhẫn chờ đợi, vươn tay ra, trực tiếp cầm kết quả giám định.

.


Bình Luận (0)
Comment