Cô Vợ Thần Bí Muốn Chạy Đâu

Chương 1706

CHƯƠNG 1706

Dương Tầm Chiêu sẽ không làm chuyện như vậy, anh không nỡ làm tổn thương Nhã Thanh dù chỉ một chút. Hơn nữa nếu như Bùi Dật Duy xảy ra chuyện, Nhã Thanh chắc chắn sẽ giúp đỡ, Dương Tầm Chiêu cũng sẽ không khiến chuyện này trở nên rắc rối. Hơn nữa, cũng không thể nào che giấu được, vậy thì còn có ai nữa? Nhà họ Đường ư? Không đâu, bọn họ rất yêu thương Nhã Thanh.

Bùi Doanh thì đã chết rồi, Trịnh Hùng ư? Bây giờ anh ta còn chẳng lo được cho bản thân mình, còn có ai chứ! Liễu Ảnh ép bản thân phải suy nghĩ, cô ấy cảm thấy đây là phương hướng suy nghĩ chính xác.

Không phải vì cô ấy thì là vì người khác, những người đáng để nhắc tới ở bên cạnh Bùi Dật Duy, chỉ có Nhã Thanh mà thôi!

Liễu Ảnh nghĩ tới mục đích của người này là Hàn Nhã Thanh thì không nhịn được tức giận, yêu ma quỷ quái gì cũng có, Nhã Thanh đúng là chẳng thể thả lỏng được chút nào mà! Những người bên cạnh Nhã Thanh, còn có ai… Đường Bách Khiêm… Nhưng người này… Liễu Ảnh có hơi do dự, cô ấy nhìn Hàn Nhã Thanh, gian nan cất lời: “Nhã Thanh à, cậu có bao giờ nghĩ rằng… nghĩ rằng người đó…”

“Ai cơ?”

Hàn Nhã Thanh nhìn vẻ mặt rối rắm của Liễu Ảnh, cảm thấy cái tên mà cô ấy nói ra chính là điều bản thân muốn, không kịp chờ đợi mà hỏi ngay. Cô nhìn chăm chú Liễu Ảnh, khiến Liễu Ảnh cảm thấy có hơi mất tự nhiên.

Thế nhưng Đường Bách Khiêm, cô ấy càng nghĩ càng thấy có khả năng. Hơn nữa nếu như cô ấy nghĩ không sai, mục đích thực sự của người này là Nhã Thanh, người anh ta sự sự muốn làm hại, là Hàn Nhã Thanh!

Liễu Ảnh còn nhớ Đường Bách Khiêm thích Hàn Nhã Thanh, vậy thì vì sao người này lại muốn hại Hàn Nhã Thanh? Yêu mà không có được ư?

Vì yêu mà sinh hận? Vậy thì người đàn ông này thật sự quá đáng sợ! Trong lòng Liễu Ảnh nảy sinh một chút lo lắng, trước đó là với Bùi Dật Duy, nhưng đã biết Bùi Dật Duy xảy ra chuyện gì rồi, cũng đã biết nên giải quyết như vậy. Thế nhưng nếu như mục đích thực sự của Đường Bách Khiêm là Hàn Nhã Thanh, vậy thì, e rằng chuyện này chỉ mới là bắt đầu, sau này sẽ còn có chuyện càng đáng sợ hơn nữa. Liễu Ảnh không dám suy nghĩ kĩ hơn, cô ấy sợ điều này sẽ trở thành sự thật.

Cô ấy không hiểu nhiều về Đường Bách Khiêm, nhưng cứ cảm thấy người này có tâm tư thâm trầm, cô ấy theo bản năng không muốn tiếp xúc nhiều.

“Liễu Ảnh, cậu nghĩ tới ai vậy?”

Hàn Nhã Thanh nghiêm túc hỏi, vẻ mặt Liễu Ảnh rất nghiêm trọng, thậm chí còn rất không đành lòng. Hàn Nhã Thanh cảm thấy bản thân chắc chắn đã bỏ qua điều gì đó rồi, người mà Liễu Ảnh nghĩ tới, chắc chắn bọn họ đều biết. Vẻ mặt Liễu Ảnh cũng nói rõ cho cô biết rằng người này rất tàn nhẫn đối với cô.

“Đừng sợ, nói tớ nghe đi!”

Hàn Nhã Thanh nhẹ giọng nói: “Bây giờ chúng ta đứng ở chỗ sáng, đối thủ đứng trong tối. Có thể mỗi hành động cử chỉ của chúng ta đều bị người khác giám sát. Cho dù đối thủ là ai thì tớ cũng không sợ, nhưng tớ sợ bóng tối dưới ánh đèn. Nói cho tớ biết người cậu đoán là ai đi, chỉ có biết được người đó thì tớ mới nghĩ ra biện pháp đối phó được, mới không rơi vào thế bị động. Tin tưởng tớ, tớ sẽ không dễ dàng bị gục ngã vậy đâu.”

Liễu Ảnh hít sâu một hơi, ánh mắt dần trở nên bình tĩnh, cô ấy chậm rãi cất lời: “Đúng thật là tớ có nghĩ tới một người, có thể cậu sẽ không nghĩ tới anh ta, hoặc là không nghi ngờ anh ta.”

 

Liễu Ảnh không biết rõ lắm về chuyện giữa Đường Bách Khiêm và Hàn Nhã Thanh, nhưng cô ấy biết rằng, giữa Đường Bách Khiêm và Hàn Nhã Thanh đã xảy ra tranh chấp rất nghiêm trọng, cho nên hai người mới hoàn toàn trở mặt.

Liễu Ảnh biết, thực ra Hàn Nhã Thanh vẫn còn tình cảm với Đường Bách Khiêm. Dù sao thì khi đó, Đường Bách Khiêm cũng vô cùng chăm sóc Hàn Nhã Thanh, để Hàn Nhã Thanh có thể vượt qua được quãng thời gian khó khăn kia. Cho nên lúc này, cô ấy cảm thấy nếu nói ra cái tên đó thì có hơi tàn nhẫn.

Liễu Ảnh vẫn luôn suy nghĩ, nhưng người mà cô ấy tin tưởng nhất vẫn là Hàn Nhã Thanh, cho nên cô ấy biết rằng, nếu như Hàn Nhã Thanh và Đường Bách Khiêm xa nhau, vậy có nghĩa mâu thuẫn giữa bọn họ không thể hòa giải được.

Nếu như Đường Bách Khiêm có thể sẽ làm hại tới Hàn Nhã Thanh, thì cô ấy buộc phải nói với Hàn Nhã Thanh. Vậy là, Liễu Ảnh nhìn Hàn Nhã Thanh trịnh trọng cất lời: “Nhã Thanh, đúng thật là tớ có nghi ngờ một người, người đó là Đường Bách Khiêm.”

Đầu óc Hàn Nhã Thanh bỗng chốc như nổ tung! Ngay lúc Liễu Ảnh nói ra cái tên này, đáy lòng cô như vang lên một giọng nói đang nói với cô rằng, đúng vậy, chính là anh ta, chính là Đường Bách Khiêm, chuyện của Bùi Dật Duy là do Đường Bách Khiêm đứng đằng sau nhúng tay vào!

Đầu óc Hàn Nhã Thanh bỗng chốc như nổ tung! Ngay lúc Liễu Ảnh nói ra cái tên này, đáy lòng cô như vang lên một giọng nói đang nói với cô rằng, đúng vậy, chính là anh ta, chính là Đường Bách Khiêm, chuyện của Bùi Dật Duy là do Đường Bách Khiêm đứng đằng sau nhúng tay vào!

Dù thế nào Hàn Nhã Thanh cũng không ngờ tới Đường Bách Khiêm, bởi vì cô cảm thấy Đường Bách Khiêm sẽ không ra tay với Bùi Dật Duy.

Dù sao thì bây giờ cô đang ở bên Dương Tầm Chiêu, nếu như Đường Bách Khiêm muốn làm gì thì sẽ nhắm vào Dương Tầm Chiêu nhiều hơn, huống hồ, còn có âm mưu lúc trước Nhạc Hồng Linh nói với cô nữa, cô nhất thời không hề nghi ngờ gì Đường Bách Khiêm, bởi vì cô biết âm mưu của Đường Bách Khiêm, đợi anh ta ra tay nhưng lại quên mất, bây giờ xảy ra chút chuyện cũng có thể bị lợi dụng!

Bình Luận (0)
Comment