Cô Vợ Thần Y Của Cậu Hạ Là Học Sinh Cấp Ba

Chương 257

CHƯƠNG 257

“Chính là Chúc Cương – người đến tập đoàn Hạ thị gây rối trong tin tức đã bị xóa đi kia ư?” Có người hỏi, cảm thấy Tô Nhược Hân chắc chắn không dám mời Chúc Cương chứng minh sự trong sạch cho mình.

Dù sao trước đây, Chúc Cương quấy rồi Tô Nhược Hân và Hạ Thiên Tường căng như thế, sao có thể buổi sáng thì gây sự với Tô Nhược Hân, bây giờ lại chứng minh cho cô cơ chứ? Không thể nào có chuyện này được.

“Đúng, chính là Chúc Cương, sao thế?” Tô Nhược Hân không hoảng loạn, cười nói. Bộ dạng ung dung của cô không khỏi khiến Lý Lan hoang mang.

“Dừng lại, Tô Nhược Hân, không phải cô đã sớm có chuẩn bị, tìm người thay thế Chúc Cương, chứng minh cô vô tội từ trước rồi đấy chứ?” Lý Lan lạnh lùng cười, nhìn Tô Nhược Hân. Bằng chứng trong tay cô ta nghe nói là chính Chúc Cương truyền ra ngoài.

Chúc Cương có thể truyền ra ngoài, điều đó chứng tỏ anh ta hận Tô Nhược Hân đến tận xương tủy, cho nên Chúc Cương chắc chắn sẽ không chứng minh trong sạch cho Tô Nhược Hân, sẽ không nói đỡ cho cô.

“Thế cô có số điện thoại của Chúc Cương không?” Tô Nhược Hân cười, không nhanh không chậm hỏi số điện thoại.

“Hình như tôi có thật, cô đợi đấy, tôi hỏi thử xem.” Lý Lan nói xong, cúi đầu xem điện thoại, sau đó nhanh chóng nhập một văn bản.

Nếu không phải có quá nhiều người, cô ta có thể dùng âm thanh hỏi thẳng rồi.

Cho nên bộ dạng gõ chữ hỏi này, rõ ràng là không muốn người khác biết cô ta đã nhắn gì cho đối phương.

Tô Nhược Hân cũng không vội, thong thả đợi.

Người xung quanh nhìn cô lắc đầu, đều cho rằng cô thật sự đã giết ai đó.

Hơn nữa, có người còn chỉ thẳng mặt, nói cô là tội phạm giết người, là đồ vô liêm sỉ.

Tô Nhược Hân yên lặng đứng đợi ở đó, giống như mọi chuyện của người xung quanh không liên quan gì đến cô, cô bình tĩnh, ung dung.

May mà ngay sau đó, Lý Lan đã bỏ điện thoại xuống, bộ dạng đắc ý nói: “Tôi đã có được số điện thoại của Chúc Cương rồi, Tô Nhược Hân, cô mau gọi đi.”

“Được, để tôi gọi.” Tô Nhược Hân nói xong, cầm điện thoại của mình lên.

Lý Lan ngơ ngác: “Không phải cô muốn số điện thoại của Chúc Cương từ tôi ư?”

“Tôi có số của Chúc Cương, vì sao phải hỏi cô?” Đây không phải là hành động dư thừa hay sao?

“Được, thế cô gọi đi. Bây giờ cô hãy bảo Chúc Cương chứng minh trong sạch cho cô.”

Tô Nhược Hân liếc nhìn Lý Lan, chắc cô nữ sinh này vẫn chưa biết cô đã giải quyết xong mọi chuyện từ lâu rồi.

Sau đó, nhìn sang những người khác, lúc này mới phản ứng trở lại. Chẳng lẽ chuyện cô vô tội nhưng bị bắt vẫn chưa được truyền ra hay sao?

Không ai biết cô đã tìm thấy bã thuốc, cũng chứng minh mình vô tội rồi ư?

Nhưng những thứ này, sau này cô mới có thể đi điều tra được.

Bây giờ cô phải gọi điện cho Chúc Cương trước.

Cô còn phải lên lớp tự học buổi tối, không muốn lãng phí thời gian với loại người như Lý Lan làm gì cả.

Vốn chỉ muốn nói mấy câu với Dương Mỹ Lan trước khi vào tiết tự học buổi tối, bây giờ xem ra đã không được nữa.

Lớp tự học sắp bắt đầu rồi.

Bình Luận (0)
Comment