Cô Vợ Thần Y Của Cậu Hạ Là Học Sinh Cấp Ba

Chương 681

Chương 681

Tô Nhược Hân chậm rãi bước đi trên con đường của khu biệt thự.

Cô không chạy bộ.

Cô chỉ muốn bước đi như thế, để tâm trạng đè nén của mình được thư giãn.

Vẫn luôn thế này cũng không tốt.

Hiểu y thuật rồi, cô mới biết rất nhiều bệnh đều bắt đầu từ việc tâm trạng không tốt xâm nhập vào cơ thể con người.

Sau đó ngày một tăng lên, cuối cùng sẽ đến thời kỳ cuối của căn bệnh, khi đó muốn chữa trị sẽ khá là phiền phức.

Thời gian còn sớm, cô ra khỏi khu biệt thự, trên đường lớn có mấy nhân viên vệ sinh, có người chạy bộ, có người đi chợ sớm, người dần dần trở nên đông đúc.

Ánh mặt trời cũng trở nên rạng rỡ.

Một ngày rất đẹp.

Cô không nên bị Hạ Thiên Tường làm ảnh hưởng tâm trạng.

Cô gặp một tiệm ăn sáng, thấy đông người thì bèn đi vào, gọi một bát cháo, một phần rau hẹ, một đĩa đồ ăn nhỏ, sau đó ăn ngon lành.

Dạ dày ấm áp, tâm trạng thoải mái.

Thật ra thì trời vẫn không sập xuống.

Là vì cô chưa từng trải qua chuyện như thế, cho nên mới thấy hoảng hốt.

Ăn sáng xong, Tô Nhược Hân quét mã trả tiền, sau đó bước lên trạm xe buýt đi làm.

Có điều hôm qua là Hạ Thiên Tường tự mình đưa cô đến phòng khám kia, còn hôm nay cô phải tự ngồi xe buýt đi.

Từ Bugatti đến xe buýt, tuy có cảm giác khác nhau một trời một vực, nhưng Tô Nhược Hân cảm thấy rất chân thực.

Cô vốn là một người ba không thương mẹ không yêu, sau này vẫn nên đón Chúc Hứa về sống nương tựa lẫn nhau thì hơn.

Vẫn may là cô vẫn còn Tăng Hiểu Khê thương cô.

Thương cô còn hơn cả mẹ ruột.

Thật sự đã rất thoả mãn rồi.

Cuộc đời cô có thể phát triển đến mức độ này đã là tốt lắm rồi.

Vừa đến phòng khám mới, cô lập tức đi trình diện.

Lần này không có người xếp hai hàng hoan nghênh như hôm qua.

Nhưng đồng nghiệp từ bác sĩ đến y tá gặp cô đều rất thân thiện.

Dù không quá nhiệt tình, nhưng cũng sẽ không nhìn cô bằng ánh mắt khác, khiến cô rất thoải mái.

Lần này Mạc Tử Đơn sắp xếp rất tốt.

Cô cứ thế lặng lẽ trở thành một thành viên của phòng khám.

Với thân phận thực tập sinh.

Tô Nhược Hân không chuyên chú vào một bộ phận nào.

Cô chỉ là chân chạy vặt, nơi nào bận cô sẽ chạy đến đó giúp.

Cả buổi sáng cô như một con quay, nhưng lại rất vui vẻ.

Bình Luận (0)
Comment