Cô Vợ Yêu Kiều Ở Đại Viện Hải Quân (Dịch Full)

Chương 212

. Chương 212 -
Thị Hoài Hà sửng sốt nhìn chằm chằm Trân Trân một lúc, sau đó áp chế cơn sốc trong lòng nói: "Tôi... Tôi tới giúp cô xem thử móng giò đã chín chưa…'

Nói xong cô ta lập tức cúi người, nhặt cái muôi cơm và miếng móng giò lên.

Chung Mẫn Phân nghe thấy tiếng động liền đi tới, đúng lúc nhìn thấy Thị Hoài Hà đang nhặt muôi cơm và móng giò dưới đất lên.

 

Không biết chuyện gì xảy ra, bà nghi hoặc lên tiếng hỏi: "Sao vậy? Sao muôi cơm và móng giò lại rơi xuống đất?"

Trân Trân nhìn Thị Hoài Hà nói: "Không phải mẹ nói có một con mèo trong khu dân cư sao? Đây chính là con mèo đó."

 

Chung Mẫn Phân liếc nhìn móng giò heo trong tay Thị Hoài Hà, lập tức hiểu ý nghĩa trong lời nói của Trân Trân.

Thị Hoài Hà không hiểu, nhưng lúc này cô ta đã tự tin hơn một chút, nhìn Trân Trân lớn giọng nói: "Cô nói ai là mèo?"

 

Trân Trân cũng không thể kìm nén được cảm xúc trong lòng, trả lời: "Em nói chị là một con mèo đấy, một con mèo ăn trộm!"

Nghe vậy, hai mắt Thị Hoài Hà đột nhiên mở to.

 

Cũng mặc kệ Trân Trân đang ở cữ, cô ta hét vào mặt Trân Trân: "Lâm Trân Trân, cô nói ai ăn trộm? Cô nói ai ăn trộm cơ? Đây là nhà của em trai tôi, là nhà của nhà họ Thị chúng tôi, đồ đều là em trai tôi mua, tôi muốn ăn cái gì thì ăn cái đó, sao tôi phải ăn trộm?"

Thấy giọng của Thị Hoài Hà ngày càng lớn, Chung Mẫn Phân vội mở miệng hỏi lại: "Con nói cái gì đó? Hai đứa đang cãi nhau chuyện gì thế?"

Giọng điệu của Thị Hoài Hà càng lúc càng lớn, xúc động nói: "Mẹ, mẹ nói con cãi nhau cái gì? Mẹ không nghe nó nói gì hay sao? Nó bảo con ăn trộm!"

Trong tháng ở cữ không được tức giận nên Chung Mẫn Phân không cho Trân Trân nói nữa.

Về phương diện cãi nhau này, Trân Trân không phải là đối thủ đọ sức của Thị Hoài Hà.

Thế là bà quay người đẩy Trân Trân ra trước, nhỏ giọng nói với cô: "Con đừng để ý, để mẹ nói chuyện với nó."

 

Trân Trân không làm khó Chung Mẫn Phân, sau khi nghe những gì bà nói, cô quay người tiếp tục đi vệ sinh.

Sau khi đi vệ sinh xong, cô cũng không không vào bếp nữa, để tránh cãi nhau với Thị Hoài Hà, trực tiếp về phòng mình dỗ con gái.

 

Trong nhà bếp.

 

Chung Mẫn Phân hỏi Thị Hoài Hà: "Mấy ngày nay rốt cuộc con có ăn vụng đồ ăn ở cữ của Trân Trân không?"

Bởi vì cơm ở cữ rất tốt, bà cũng không nấu nhiều, nên chỉ cần vơi đi một chút là phát hiện ra ngay.

Đương nhiên Thị Hoài Hà không thừa nhận, chỉ nói: "Con thực sự chỉ đến để xem móng giò hầm chín chưa thôi, chứ chưa ăn miếng nào hết."

Chung Mẫn Phân nhìn cô ta nói: "Không chỉ là móng giò, mấy ngày hôm nay, lúc nào mẹ nấu cơm cũng đều bị vơi đi rất nhiều."

Sắc mặt Thị Hoài Hà vừa sốt ruột vừa bực bội: "Mẹ! Sao mẹ lại nghi ngờ con?"

Chung Mẫn Phân nhìn cô ta nói: "Nếu hôm nay Trân Trân không tình cờ bắt gặp con ăn móng giò thì cả mẹ và Trân Trân đều chưa từng nghi ngờ con. Mẹ không thể ngờ được con lại ăn vụng cơm ở cữ của Trân Trân, đây là cơm ở cữ! Vốn dĩ mẹ đã không nấu nhiều rồi!"

Trong sắc mặt Thị Hoài Hà hiện lên một chút chột dạ.

Nhưng cô ta vẫn không chịu thừa nhận, giọng điệu vừa vội vàng vừa nặng nề, nói với Chung Mẫn Phân: "Mẹ! Con thực sự không ăn vụng! Nếu mẹ không tin thì đi hỏi chị Ngô, con lúc nào cũng ở cạnh chị ấy, làm gì có thời gian về nhà ăn vụng chứ?"

Chung Mẫn Phân cũng không có mặt mũi nào để làm lớn chuyện này ra ngoài, để mọi người sang đây xem trò cười.

Bà im lặng nhìn Thị Hoài Hà một lúc rồi vươn tay giật lấy chiếc muôi trong tay cô ta, rửa sạch sẽ rồi cầm một đôi đũa đi đến cạnh nồi chọc móng giò heo đang hầm trong nồi, móng giò hầm đã mềm nát, chọc nhẹ một cái là có lỗ.

Móng giò đã hầm chín, Chung Mẫn Phân cầm bát, đổ hết canh móng giò vào trong bát.

Bà không tiếp tục nói thêm lời thừa thãi với Thị Hoài Hà nữa, cũng không thèm cãi nhau với cô ta, trực tiếp bưng bát đi vào trong phòng Trân Trân.

Thấy Chung Mẫn Phân như vậy, Thị Hoài Hà cũng không nói gì thêm.

 

Khi Chung Mẫn Phân bưng bát đi ra khỏi phòng bếp, cô ta quay người đi đến vòi nước vặn nước, rửa sạch nửa miếng móng giò trong tay, cầm lên gặm hai miếng hết sạch.

Bên ngoài mặt trời đã treo về phía Tây.

Thời gian vẫn còn sớm nên đương nhiên Thị Hoài Hà không ở nhà, mà lại đến nhà của Ngô Đại Phượng.

 

Thấy sắc mặt Thị Hoài Hà không được tốt, Ngô Đại Phượng quan tâm hỏi cô ta: "Trở về một chuyến sao tâm trạng lại không tốt vậy?"

Thị Hoài Hà không nói về việc mình bị bắt gặp ăn vụng móng giò, chỉ xị mặt không vui nói: "Sinh ra một đứa con gái còn bắt người khác hầu hạ như bà cố, ăn nhiều đồ tốt như vậy có ích gì? Đúng là lãng phí."

Bình Luận (0)
Comment