Coi Trọng Bác Sĩ Ôn - Ánh Nguyệt

Chương 4

Quần lót chữ Đinh (丁) kia bị d*m thủy thấm ướt tỏa ra mùi hương nhẹ của cô. Toàn bộ tự chủ của anh bị tiểu yêu tinh này làm sụp đổ, một tay đem người bế lên, kéo quần của mình xuống. “Em gái đang bị bệnh, không cần sợ, anh đây liền chữa bệnh cho em.”

Vươn ngón tay trực tiếp vào tiểu huy*t ướt át, côn th*t thô to rốt cuộc cũng chuẩn xác đâm thẳng vào miệng huy*t.

“A… anh trai thật lớn… sâu quá…” móng tay Khương Miểu bắt lấy cánh tay anh, tại cánh tay rắn chắc lưu lại một vết lại một vết đỏ.

Ôn Sâm Ngôn thường ngày luôn ôn hòa nay lại thô bạo ác liệt: “Hôm nay tôi muốn thao chết cô.

Côn th*t của anh to như cánh tay trẻ con cắm thẳng tắp thọc vào tiểu huy*t của cô, tầng tầng lớp lớp thịt mềm bị nghiền ép, đường vào ấm áp chặt hẹp, tiểu huy*t gắt gao bao bọc lấy côn th*t.

Thịt non bên trong giống như cái miệng nhỏ của cô, đều cắn anh, vách th*t bên trong nhiệt tình trơn mềm, bao vây lấy toàn bộ côn th*t, không ngừng buộc chặt.

Ôn Sâm Ngôn cúi đầu cắn cắn vành tai cô, cánh tay nắm lấy bầu ngực của cô, không ngừng xoa bóp bầu v* đầy đặn, mỗi lần côn th*t vừa mới rút ra từ cơ thể, lại nhanh chóng thọc vào, tốc độ mạnh mẽ thô bạo căn bản không để cô có cơ hội thở dốc.

Khi anh đâm vào rút ra đều sẽ phun ra một lượng d*m thủy lớn, “Xì xì” trên quần Ôn Sâm Ngôn đều là nước của, vô cùng d*m mĩ.

“Thật đúng là nữ nhân nhiều nước” Ôn Sâm Ngôn thô bạo nói, cắn mút xương quai xanh tinh tế của cô.

“Ư…anh…thật xấu…a…nhanh quá…” Cánh tay Khương Miểu vòng qua vai anh, bắt lấy quần áo anh khiến quần áo lúc đầu chỉnh tề bị cô nắm lấy giờ đều toàn nếp gấp.

Không gian trong xe quá nhỏ, không thỏa mãn được ham muốn tình dục, Ôn Sâm Ngôn trở mình đẩy cô ghé vào phía trước, thông qua mặt kính trong suốt, nhìn thấy bên ngoài cách đó không xa nhà nhà sáng đèn lên, nếu như có người nhìn đến đây……

Tuy Khương Miểu biết rằng không có khả năng, nhưng chỉ cần tưởng tượng nếu có người biết được bọn họ ở trong xe yêu đương vụng trộm làm tình, cơ thể không tự chủ khẩn trương lên, ban đầu không có gì tự dưng nghĩ đến khiến tiểu huy*t thắt chặt khiến côn th*t khó di chuyển.

Nhìn gương mặt cô đỏ bừng lên lại đang hướng bên ngoài cửa sổ, Ôn Sâm Ngôn liền đoán được, “Sợ hãi sao? Sợ bị người khác nhìn thấy tôi và em đang ở trong xe yêu đương vụng trộm?Hử?”

Vừa nói anh vừa dùng sức lực đâm thẳng vào điểm mẫn cảm của cô, Khương Miểu cảm giác như bản thân đang bước chậm trên đám mây bồng bềnh, cơ thể nhẹ nhàng run rẩy, d*m thủy tràn ra bên ngoài, “Ư… a…anh nhanh lên…”

Cô không chịu nổi khi liên tục không được thỏa mãn, khiến cho dục vọng bản thân nổi lên, tràn đầy hư không tịch mịch, mà người đàn ông này lại cứ ung dung như là đang ăn ở nhà hàng Tây vậy.

Khương Miểu tìm đường chết: “Có phải anh không được hay không?”
Bình Luận (0)
Comment