Con Dâu Diêm Gia

Chương 80

Bạch Cốt Nhan lấy trong người ra một viên đan dược màu đen,đưa ra trước mặt Hồng Hạnh

_ Đây là đoản hồn đơn, là một loại độc dược,nếu em uống vào ,cơ thể sẽ lặp tức ngưng thở,nguyên thần sẽ mau chóng xuất ra...

Hồng Hạnh đưa tay đón lấy viên thuốc từ tay Bạch Cốt Nhan trước ánh mắt lo lắng của Lãnh Tuấn,anh rất muốn ra tay ngăn cản cô nhưng anh biết điều đó là không thể,trong lúc này ngoài việc yên lặng đứng nhìn Hồng Hạnh bất chấp hi sinh cho Diêm Vạn An,thật sự Lãnh Tuấn không còn lựa chọn nào khác.

Quả thật Hồng Hạnh không hề phân vân,cô đưa viên thuốc vào miệng,dứt khoát nuốt "ực" một cái, cả cơ thể đột nhiên như một sợi dây bị kéo căng,mọi thứ trước mắt trở nên nhoè đi,Hồng Hạnh cảm thấy nơi lồng ngực như có một tản đá rất mạnh đè lên đó,nặng trĩu và khó thở, rồi một tiếng "phụt" cảm giác giống như một sợt dây vừa bị dãn đứt, xung quanh mọi thứ trở nên tối sầm lại, tiếp sau đó là cả cơ thể cô trở nên nhẹ hẫng,bay ra ngoài không khí trôi bồng bềnh trên mặt đất. Hồng Hạnh nhìn thấy trước mặt mình là một Hồng Hạnh khác đang nằm sóng soài trên mặt đất,hai tay buông thõng ra hai bên,mắt nhắm nghiền,khuôn mặt bình thản như vừa chìm vào giấc ngủ. Tiếp đến cô cảm thấy thân hình như bị một lực hút hút lại, cả người cứ muốn bay về hướng Bạch Cốt Nhan đang ngồi, trên tay hắn còn cầm một cái lọ màu xanh ngọc bích. Bên tai cô loáng thoáng giọng hắn đang nói

_ Hồng Hạnh em hãy chịu thiệt một chút,tôi sẽ giúp em hồi sinh Diêm công tử

Vừa nói Bạch Cốt Nhan vừa chìa cái miệng lọ về phía Hồng Hạnh,lúc này cô liền cảm nhận lực hút từ chỗ đó càng mạnh mẽ hơn,Hồng Hạnh cũng không khán cự,cô thả lỏng người,cả cơ thể lao về về chỗ cái lọ của Bạch Cốt Nhan rồi chui tọt vào trong đó.

_ Bây giờ tôi sẽ mang em đi về núi Linh Sơn để luyện thuốc ..

Bạch Cốt Nhan kê sát miệng mình vào thành lọ thủ thỉ, bên cạnh Lãnh Tuấn đang sững sờ nhìn thi thể Hồng Hạnh nằm sóng soài trên mặt đất,anh đánh tiếng hỏi

_ Thế còn Hồng Hạnh ...

_ Làm phiền ngươi mang cô ấy trở về Diêm gia, dù sao cô ấy cũng là mợ Hai ở đó,họ có trách nhiệm thờ phượng chăm lo bài vị cho nàng.

_ Không cần đâu....

Bạch Cốt Nhan đang căn dặn Lãnh Tuấn thì có một giọng nói uy nghiêm thốt lên,cả hắn và Lãnh Tuấn đều kinh ngạc quay đầu nhìn về hướng phát ra giọng nói ấy.Phía sau lưng hắn một nam nhân phong thái đĩnh đạc,trên người toả một luồng hào quang sáng chói,đang ung dung thư thái bước về phía hắn.

_ Vị này là....

_ Ta là Bách Hoả Loan

Bạch Cốt Nhan nghe đến cái tên "Bách Hoả Loan" thì vô cùng sững sốt.Bách Hoả Loan nhất đại linh điểu dưới trướng của Lão Thiên Gia Đại Bàng Tuyết hôm nay lại đại giá quang lâm đến phàm giang,mà còn hiện thân trước mặt Bạch Cốt Nhan, hắn tự cảm thấy mình thật quá may mắn,hắn mau chóng tiến lại gần Bách Hoả Loan ,cuối người xuống hành lễ với ngài ,thấy Lãnh Tuấn còn lóng ngóng chưa biết làm gì,hắn liền kéo anh ta lại,ra hiệu quỳ xuống giống mình, cuối đầu trước Bách Hoả Loan..

_ Đứng lên đi...ta đến đây chỉ muốn lấy lại đồ của mình

_ Đồ của ngài.... tiểu bối không hiểu lắm ạ...?

Bách Hoả Loan thoáng liếc xuống bàn tay đang giữ chiếc lọ đang chứa nguyên thần của Hồng Hạnh,khẽ nheo mày một cái,chiếc lọ trên tay Bạch Cốt Nhan liền biến mất,sau đó hiện ra trên tay Bách Hoả Loan. Bạch Cốt Nhan có hơi ngập ngừng,Bách Hoả Loan đã lấy chiếc lọ chứa nguyên thần của Hồng Hạnh,mà ngài ấy lại nói đến đây để lấy lại đồ của ngài,chiếc lọ trên tay ngài cầm chỉ là một loại vật dụng đựng hồn phách của tiên gia,hầu như ai cũng có vài cái, loại Bạch Cốt Nhan sử dụng chỉ là loại tầm thường bất cứ người nào cũng có thể sở hữu,Bách Hoả Loan là một linh điểu trong truyền thuyết sao lại có thể hạ thấp mình ngang nhiên chiếm lấy một loại đồ dùng hạ đẳng như vậy,chẳng lẽ ngài không sợ người khác biết được sẽ làm mất uy danh của mình hay sao.

Thấy nét mặt của Bạch Cốt Nhan tràn đầy nghi vấn,Bách Hoả Loan quét nhẹ lên miệng lọ một cái,luồng khí màu trắng trong bình liền bay ra, tiếp đến thì bay trở ngược vô một chiếc bình bằng vàng trên đó được trạm khắc rất tinh xảo là vật dụng Bách Hoả Loan dùng để đựng nguyên thần của Hồng Hạnh, sau đó ngài thả tay ra chiếc lọ màu xanh ngọc bích của Bạch Cốt Nhan liền chậm rãi từ từ bay về phía hắn.Lần này hắn mới hiểu ra,cái mà Bách Hoả Loan muốn lấy chính là nguyên thần của Hồng Hạnh,thứ đồ tầm thường kia đúng thật là không xứng với danh tiếng của ngài ấy.Bạch Cốt Nhan cuối đầu xấu hổ,uổng công hắn thông minh một đời trong lúc quan trọng lại tỏ ra nông cạn như vậy,thật là làm mất mặt gia tộc Bạch Cốt,nếu để gia gia hắn biết được,chắc chắn sẽ bị mắng cho một trận tơi tả.

Nhưng sao lại là nguyên thần của Hồng Hạnh,cô ấy chỉ là một con linh điểu bình thường,tuy có quý hiếm hơn những loài linh điểu khác nhưng Bạch Cốt Nhan lại không nghĩ Bách Hảo Loan có liên quan đến Hồng Hạnh được, chuyện này thật quá lạ kì rồi

Bách Hoả Loan một lần nữa lại nhìn thấu suy nghĩ của Bạch Cốt Nhan,ngài không nói gì,lại quơ tay ngang một cái,nguyên thần của Diêm Vạn An bỗng nhiên xuất ra khỏi cơ thể,hoá thành một làn khói xanh bay đến chui vào cái bình cũng đang chứa nguyên thần của Hồng Hạnh trong đó.Bạch Cốt Nhan lại há hốc miệng kinh ngạc,đây là lần thứ mấy hắn tỏ ra thiếu hiểu biết trước mặt Bách Hoả Loan rồi,từ lúc được diện kiến ngài ấy tới giờ,ngài không ngừng làm những điều hắn cảm thấy khó hiểu, đúng là Linh Điểu huyền thoại ,những điều ngài làm thật khiến cho người khác phải nhức óc suy nghĩ

_Ngươi có từng nghe nói dưới trướng của Lão Thiên Gia ngoài ta Bách Hoả Loan ra vẫn còn một con Linh Điểu khác tên là Bách Hoả Phụng hay không?

_Điều này tiểu bối có từng nghe qua

Tương truyền dưới trướng của Lão Thiên Gia Đại Bàng Tuyết có một cặp phu thê Linh Điểu là Bách Hoả Loan và Bách Hoả Phụng, đây là cặp Linh Điểu đi theo ngài ấy từ thuở khai thiên lập địa đến nay,pháp thuật của đôi vợ chồng này hơn cả pháp thuật của năm vị trưởng tộc trong ngũ đại gia tộc cộng lại.Hành tung của họ cũng rất thần bí, ngoài lão Thiên Gia Đại Bàng Tuyết ra thì không ai có thể biết được nơi họ sẽ đi qua hay nán lại,dĩ nhiên vì họ là cặp vợ chồng huyền thoại cho nên đi đâu cũng song hành với nhau, nhưng ngày hôm nay trước mặt Bạch Cốt Nhan chỉ hiện diện một mình Bách Hoả Loan,vậy còn Bách Hoả Phụng, chẳng phải vợ chồng họ nổi tiếng gắn bó như keo sơn hay sao,bây giờ chỉ có mỗi người chồng,còn người vợ ở đâu,chẳng lẽ đã có chuyện xảy ra với Bách Hoả Phụng,nếu thật sự như Bạch Cốt Nhan suy đoán tam giới chắc chắn sắp xảy ra chuyện,bởi so với pháp thuật của đôi vợ chồng linh điểu này nếu có ai có thể đả thương họ,thì người đó chắc chắn không phải là dạng tầm thường,cả vợ chồng Bách Hoả Loan Phụng còn không địch lại,vậy há chẳng phải ngũ đại gia tộc sẽ gặp nguy hay sao, không lẽ tam giới sắp có chiến tranh ?

_ Ta nghĩ trí tưởng tượng của nhà người đi xa quá rồi đó

Bị Bách Hoả Loan đọc được suy nghĩ,lại còn buông loài giễu cợt Bạch Cốt Nhan thoáng cuối đầu tránh đi vẻ mặt xấu hổ của mình.

_ Nhưng nếu không phải như tiểu bối suy đoán,thì phải có nguyên nhân khác,Bách Linh Điểu ngài phải cho tiểu bối một lý do...không thì...

_ Không thì sao...?

Bách Hoả Loan quay lưng lại,cắt ngang câu nói của Bạch Cốt Nhan

_ Không thì tiểu bối sẽ ăn vạ ở đây không rời đi...

Khuôn mặt anh tuấn của Bạch Cốt Nhan hơi nghểnh lên,hai tay khoanh lại trước ngực,chứng tỏ sự quyết tâm của mình. Bách Hoả Loan nhìn thấy phản ứng của hắn thì không thèm nói lời nào,tay cầm bình vàng chứa nguyên thần của Hồng Hạnh và Diêm Vạn An,quay người bước đi,trong tích tắc thì không thấy ở đâu nữa, Bạch Cốt Nhan trông thấy ngài ấy không từ mà biệt thì bất lực ,vẻ mặt đau khổ nhìn vào chỗ ngài ấy biến mất.Đột nhiên từ trong khoảng không vọng lại giọng nói uy nghiêm của Bách Hoả Loan,Bạch Cốt Nhan nghe xong thì thoáng ngạc nhiên sau đó thì tủm tỉm cười. Lãnh Tuấn bên cạnh mặc dù cũng không hiểu lắm lời ngài ấy nói, nhưng sau đó thì anh cũng không cần phải tìm hiểu thêm. Bạch Cốt Nhan hiểu được quy định của người trời, tất nhiên sẽ không để cho phàm nhân ở dương thế biết được có sự tồn tại của họ,nói chi đến việc tận mắt trông thấy và còn biết được những điều họ nói.

Bạch Cốt Nhan khe khẽ đi ra phía sau Lãnh Tuấn,đập nhẹ vào gáy anh một cái,Lãnh Tuấn bị choáng váng sau đó thì ngã lên vai Bạch Cốt Nhan. Bạch Cốt Nhan lấy trong người ra một viên đan dược rồi nhét vào trong miệng Lãnh Tuấn,ngày hôm sau khi tỉnh lại,Lãnh Tuấn không còn nhớ gì nữa,kể cả việc đã từng bị Hoa phu nhân khống chế,bị sai khiến đánh đập hành hạ Hồng Hạnh,và thậm chí Hồng Hạnh là ai Lãnh Tuấn cũng không bao giờ có thể nhớ được nữa,mọi chuyện lại bắt đầu trở về từ thời điểm anh làm quan sai và cùng với một vị công tử tên Diêm Vạn An phá án cứu Lý Gia Lễ, sau đó thì nhận được tin Diêm công tử và vị thê tử của mình trong một lần giải cứu những cô gái trong thôn bị bắt cóc,đã bị bọn chúng thủ tiêu, thi thể được Diêm gia đưa về an táng và thờ phụng đúng như nghi thức của phàm giang

Bạch Cốt Nhan sau đó cũng trở về núi Linh Sơn, một thời gian rất lâu cũng không chịu xuống núi, trái tim của hắn bị tổn thương nghiêm trọng,ban đầu hắn cảm thấy lúng túng khi lỡ trao tình cảm cho một cô gái đã có gia đình, nhưng khi biết được cô là hiện thân của tiên gia thì trong lòng cũng nung nấu lên tia hi vọng, đợi sau khi Hồng Hạnh trở về thân thế thật sự sẽ đến tìm cô,bắt đầu lại từ đầu,biết đâu sẽ có một mở đầu tốt đẹp hơn. Nhưng sự đời quả thật luôn khiến cho người ta cảm thấy bất ngờ.

Hồng Hạnh không phải là hiện thân của Huyết Lệ Phượng Hoàng như ban đầu hắn lầm tưởng,mà cô chính là từ một nửa nguyên thần của Bách Hoả Phụng vì giận dỗi chồng nên đã chọn cách ngủ say rồi mang một nửa nguyên thần của mình xuống phàm giang để thoả mãn thú vui thử nghiệm tình cảm của người phàm,sẵn tiện chọc tức Bách Hoả Loan.Bách Hoả Loan cũng không dễ dàng để cho vợ mình xuống phàm giới mà quậy phá,ngài cũng lấy một nửa nguyên thần của mình hoá thành người chồng có nhân duyên tiền định với Bách Hoả Phụng,cố tình làm cho những người xung quanh cô luôn phải gặp chuyện xui xẻo khi ở cạnh cô,tránh để những người không mong muốn tiếp cận làm hỏng nhân duyên cực khổ lắm ngài mới có thể sắp đặt được

Mặc dù đã có những mối hoạ ngoài dự kiến nhưng cũng nhờ đó Bách Hoả Phụng mới nhận ra được sự đau khổ như thế nào khi đánh mất người mình yêu,sau khi đưa nguyên thần trở về , bà đã bật khóc ôm chầm lấy người chồng trước mặt mình,mà không mảy may hay biết mọi thứ đã được ngài sắp xếp từ trước, Bách Hoả Loan tay ôm lấy thân hình ngọc ngà của vợ ,xoa xoa vuốt vuốt thể hiện tình cảm thắm thiết vô vàng, nhưng ánh mắt lại hiện lên sự vui buồn vô định.Ngài đang lo lắng lỡ như Bách Hoả Phụng biết được sự thật lại bị ngài dắt mũi không biết sẽ lại giận dữ như thế nào,có khi lại chọn âm giới quậy một trận tưng bừng ở đó nữa thì không biết mặt mũi Linh Điểu huyền thoại như ngài không biết phải để ở đâu.
Bình Luận (0)
Comment