Con Dâu Khát Tình - Thời Phân

Chương 14

Phùng Dao rút kinh nghiệm, giờ trước khi đi ngủ đều sẽ khóa cửa.

May mà Phàn Tín cũng không như tên biến thái ghé thăm phòng cô, hơn nữa hắn gần như không lên lầu kiếm cô. Lý do chắc là vì hai người dần dần thân mật ở những nơi khác.

Hắn sẽ luôn bắt lấy cơ hội ở một góc nào đó, đè cô dưới người, mặc sức đòi hỏi.

Vú và *** đều bị hắn chơi cho đã, có lúc thời gian gấp rút, chỉ bị hắn ôm chặt sờ từ vú đến mông, Phùng Dao cũng mặt nóng tim đập, vừa căng thẳng vừa đắm chìm.

Cô là một người phụ nữ có dục vọng và ham muốn, không thể tâm lặng như nước, chỉ có thể không chủ động cũng không từ chối.

Không từ chối là vì cô thật sự từ chối không nổi.

Không chủ động là vì thân phận quá xấu hổ, không thể vì dục vọng nhất thời mà làm chuyện sai lầm, chồng đã mất, cô mà qua lại với ba chồng, lỡ sau này chia tay thì làm sao.

Công ty cô và Phàn Tín có mối liên kết, những thứ này không thể đơn giản mà tách ra được, huống hồ, nghĩ đến cô giấu hắn chuyện ở club, Phùng Dao dám chắc chắn hắn bá đạo như vậy, sẽ không chấp nhận những chuyện này.

Buổi sáng xuống lầu đi qua tầng 2, nơi này đã trở thành thánh địa hoan ái của họ. Có mấy bữa sáng khiến cô nhớ mãi, cô ăn mặc chỉnh tề đi xuống, tình cờ gặp ba chồng mặc đồ ngủ.

Hắn sẽ đè cô lên cánh cửa phòng khách gần cầu thang, chơi đùa cái mông vểnh của cô, cố ý dùng *** bự quét qua quét lại ở hai cánh mông trắng của cô, đầu *** rỉ nước dính hết lên mông cô, hắn còn vẽ chữ bắt cô đoán, bắt cô nhận mình là đĩ dâm phóng đãng.

Đợi cô hết nhịn nổi sẽ chủ động đặt *** ở háng cô, đâm thọc ở hột lẹ và cửa ***, nói những lời dâm dục khiến cô rên rỉ.

Thường là dì Trương nấu ăn ở nhà bếp tầng dưới, hai người họ *** *** cọ nhau ở bên cạnh cầu thang, âu yếm không ngừng, dâm đãng vô cùng.

Nghĩ đến mình phun nước lên cánh cửa, Phùng Dao vỗ vỗ mặt, dẹp bỏ suy nghĩ đi xuống.

Hôm nay Phùng Dao xuống hơi trễ, hôm qua cô tăng ca rất muộn, nay lại là cuối tuần nên ngủ nướng.

Cô đang ăn sáng, nghe dì Trương nói ông chủ cũng chưa ra ngoài, sáng dậy tập thể dục ở phòng gym, giờ đang bơi ở trong sân.

Phùng Dao tùy ý ngồi nghe, trong lòng nghĩ hèn chi dáng ngon vậy, không uổng bỏ thời gian và sức lực.

Cô cũng tập gym, nhưng là kiểu tập một ngày nghỉ ba ngày, dáng người được duy trì là nhờ ăn uống lành mạnh.

Ăn xong, cô đứng ở cửa sổ tầng 1 nhìn ra bể bơi ở phía xa, bóng dáng cường tráng kia thỉnh thoảng nhấp nhô, nổi trên mặt nước.

Hiếm khi ba chồng không quấn lấy, Phùng Dao được thanh tịnh, cầm lấy cuốn sách lần trước đang xem dở đọc tiếp.

Đang vùi mình trên sô pha, dì Trương từ bên ngoài trở vào, nói với Phùng Dao: "Dao Dao, ông chủ bảo cháu mang bình trà qua đó."

Nhìn gương mặt ngẩng lên của Phùng Dao, dì Trương cũng thắc mắc. Trong mắt bà, ông chủ và con dâu chung sống cũng hòa hợp, giữ khoảng cách nhất định, bình thường không nói chuyện nhiều.

Trông ông chủ cũng không giống kiểu thích sai bảo con dâu, bắt con dâu hầu hạ, nhưng vừa rồi bà mang nước qua, hắn lại chỉ đích danh Phùng Dao lấy trà. Cũng có thể là có chuyện muốn nói, dì Trương nghĩ vậy.

Phùng Dao cũng không nói gì, cầm khay đi ra.

Đi đến bên bể bơi, Phùng Dao đặt khay xuống, đưa trà cho người đàn ông đang nhàn nhã nghỉ ngơi cạnh bể: "Kiêu căng thật chứ."

Dạo này hay làm chuyện xấu hổ, Phùng Dao hơi bộc lộ bản tính, nói chuyện trước mặt hắn cũng tùy ý hơn.

Phàn Tín uống hớp trà, nghiêng đầu nhìn cô, ngón tay ẩm ướt bất ngờ miết lấy cánh môi cô, cười nói: "Nóng tính vậy, không gọi thì con có chịu qua đây không?"

Phùng Dao lấy tay lau môi, trách cứ: "Mới bôi dưỡng môi, ba đừng có phá."

Cô muốn rời đi nhưng bị Phàn Tín túm lấy, tâm trạng hắn rất tốt: "Dạo này đẹp trời, con không xuống bơi vài vòng à?"

Phùng Dao cũng chỉ động lòng đúng một giây, lập tức từ chối: "Không cần."

Cô chắc chắn không thể bơi cùng hắn, để người khác thấy thì còn ra gì, ba chồng và con dâu bơi với nhau, nhìn y như uyên ương nghịch nước.

Cô định đi, nhưng Phàn Tín không cho, cánh tay nhẹ nhàng dùng sức đã kéo được cô xuống.

"A!" Bọt nước bắn lên, Phùng Dao hoảng hốt, ở vườn hoa bên kia còn có thợ đang làm, sao hắn có thể càn quấy vậy chứ.

"Làm gì vậy?" Trên mặt Phùng Dao dính nước, tức giận đấm ngực hắn.

Phàn Tín tóm lấy cánh tay cô, ôm eo thon, nói bên tai cô: "Muốn ** con, có cho không?"

Phùng Dao đỏ cả mặt, tiếp tục đấm hắn: "Không cho!"

Phàn Tín cười cười, cũng không gấp, hắn thưởng thức dáng vẻ ướt át quyến rũ của cô, gương mặt xinh đẹp dính nước, đuôi mắt khẽ cong, môi đỏ sáng rực, cô mặc áo dây màu nhạt, bó chặt lấy bầu vú, khe vú sâu hút, bên dưới quần đùi là đôi chân trắng nõn nà.

Hắn xoa bóp vú cô, lên tiếng: "Không mặc nội y?"

"Thấy ghét." Phùng Dao bị sờ cho run lên, đẩy tay hắn ra, nhìn xung quanh thấy không có ai gần đây mới yên tâm hơn.

Giờ là mùa hè, ban ngày rất nóng, Phùng Dao cũng phiền muộn vì ngực to, trời nóng lên là không muốn mặc nội y, bầu vú nặng trĩu vốn đã bự, bị bó lại với nhau lại càng nóng nực khó thở, hôm nay ở nhà nên cô chỉ dùng miếng dán vú.

Bị phát hiện rồi, cô cũng không muốn nói nhiều. Dạo này Phàn Tín rất hứng thú với con dâu, ôm cô trong lòng dỗ dành: "Tại sao vậy? Không có nội y mặc à? Có cần ba mua cho con không?"

Hắn nghĩ đến mình đã xé mất mấy bộ nội y gợi cảm của cô.

Phùng Dao lại nóng cả mặt, dán sát bên tai hắn khẽ nói: "Nóng, không thoải mái, cứ dính lại với nhau."

Phàn Tín bị trêu đùa cho nổi lửa, nghĩ đến cảnh vú bự chen chúc trong nội y, máu dâm nổi lên, vén áo dây bó sát của cô lên, gỡ bỏ miếng dán vú, để lộ bầu vú ra ngoài, ngâm trong nước, tay hắn xoa lên, thấp giọng nói: "Cặp vú đáng thương này đúng là chịu khổ rồi, thả chúng ra, ba xoa nắn cho con."

Nói rồi hai tay đặt lên, xoa nắn bầu vú bự của cô.

"Ưm ưm... dê xồm... a..." Phùng Dao bị ép chui vào vòng ôm của ba chồng, khẽ rên thành tiếng.
Bình Luận (0)
Comment